lóng mián
lóng bó
lóng xián
lóng zǎo
lóng zhōng
lóng tú
lóng yuè
lóng hù
lóng xún
lóng hè
lóng bù
lóng tí
lóng dí
lóng gǔn
lóng guǒ
lóng zhǔn
lóng zǐ
lóng xiāng
lóng wéi
lóng shé
lóng pái
lóng niè
lóng qiū
lóng hàn
lóng wǔ
lóng ruǎn
lóng zhì
lóng ruì
lóng hái
lóng yì
lóng shī
lóng yǎn
lóng huà
lóng bīn
lóng jǔ
lóng ná
lóng mǎ
lóng nǎo
lóng zhàng
lóng chūn
lóng qióng
lóng piào
lóng cáng
lóng yuán
lóng jiè
lóng dōng
lóng chún
lóng dǐ
lóng jié
lóng fǎng
lóng bǎi
lóng mù
lóng zhàng
lóng cí
lóng xū
lóng páo
lóng shé
lóng jiān
lóng sāi
lóng tuì
lóng dào
lóng dǐng
lóng huā
lóng ēn
lóng chē
lóng yuán
lóng dòu
lóng sūn
lóng mài
lóng wèi
lóng kàng
lóng jiāo
lóng qióng
lóng tiào
lóng ér
lóng zhào
lóng niǎo
lóng yí
lóng chuī
lóng jià
lóng shū
lóng yú
lóng lù
lóng mén
lóng mǔ
lóng dòng
lóng cǎi
lóng wěi
lóng yín
lóng wò
lóng gě
lóng kǎn
lóng luán
lóng dé
lóng wō
lóng téng
lóng shēn
lóng suō
lóng yán
lóng nǚ
lóng pí
lóng dǎn
lóng ěr
lóng xì
lóng lín
lóng dùn
lóng dào
lóng jiē
lóng xiù
lóng quán
lóng xiāng
lóng máo
lóng jū
lóng tíng
lóng shā
lóng yóu
lóng zhōu
lóng lú
lóng dāo
lóng yì
lóng hàn
lóng tóu
lóng jì
lóng yù
lóng píng
lóng fú
lóng jīng
lóng sǎng
lóng shěn
lóng liú
lóng dòng
lóng gǔ
lóng gān
lóng dūn
lóng zhí
lóng pán
lóng gōng
lóng jiǎ
lóng juǎn
lóng xiā
lóng yān
lóng chú
lóng bǎng
lóng jiǎo
lóng hú
lóng é
lóng chuàn
lóng xiàng
lóng chuán
lóng yìn
lóng luǎn
lóng niǎn
lóng jiàn
lóng guī
lóng huǒ
lóng zhú
lóng hàn
lóng kù
lóng xuè
lóng wān
lóng féng
lóng quē
lóng chí
lóng jiā
lóng xīng
lóng bì
lóng zhú
lóng biān
lóng hǔ
lóng duàn
lóng yán
lóng fān
lóng guà
lóng chī
lóng guǎn
lóng shēng
lóng diāo
lóng gāo
lóng háo
lóng mù
lóng lòu
lóng xīng
lóng yào
lóng liè
lóng yá
lóng hú
lóng chá
lóng jùn
lóng qiū
lóng kuí
lóng huáng
lóng shēng
lóng dǎn
lóng lán
lóng yě
lóng shǒu
lóng zhēng
lóng zhǒng
lóng cháng
lóng rǎo
lóng jū
lóng fù
lóng huá
lóng zhào
lóng kǒu
lóng lǐ
lóng jìng
lóng zhǎo
lóng guǎn
lóng zhé
lóng yì
lóng fú
lóng jiàn
lóng jiù
lóng fèn
lóng léi
lóng wén
lóng fǔ
lóng xiāo
lóng zhàn
lóng wèi
lóng diàn
lóng xué
lóng nǎo
lóng suǐ
lóng hēng
lóng biāo
lóng qì
lóng zhōu
lóng xiāo
lóng qiān
lóng ér
lóng tiān
lóng tāo
lóng rán
lóng zhān
lóng páng
lóng yáng
lóng hù
lóng xīn
lóng mò
lóng xiāng
lóng chí
lóng jīn
lóng jì
lóng kū
lóng bì
lóng jí
lóng liáo
lóng kēng
lóng tú
lóng què
lóng méi
lóng sāi
lóng qiān
lóng qí
lóng wáng
lóng zāng
lóng dēng
lóng zhuàn
lóng àn
lóng yīn
lóng dí
lóng duī
lóng kān
lóng qiú
lóng qū
lóng hǎi
lóng qiāo
lóng huāng
lóng chéng
lóng shè
lóng jīn
lóng xiā
lóng yào
lóng lín
lóng qí
lóng xué
lóng jiù
lóng biǎo
lóng jù
lóng kē
lóng lèi
lóng chāo
lóng shā
lóng gǒng
lóng gē
lóng fú
lóng cǎo
lóng jǔ
lóng jiàn
lóng biān
lóng méi
lóng qí
lóng shuò
lóng xiāng
lóng zhù
lóng jìn
lóng jǐng
lóng méi
chū shù
lǒng shù
tāo shù
qiáo shù
fēng shù
shén shù
zǎn shù
kūn shù
rǎng shù
hè shù
yīng shù
ān shù
fó shù
mù shù
cái shù
qí shù
huái shù
nǚ shù
hóng shù
sòng shù
yōng shù
bào shù
qián shù
dòng shù
jiàn shù
qí shù
lín shù
qí shù
yún shù
yuè shù
liè shù
hán shù
qiān shù
tū shù
xiāng shù
nǎi shù
bā shù
biǎo shù
zāi shù
jiǎng shù
jiā shù
ài shù
qiān shù
dú shù
zōng shù
xián shù
bīn shù
róng shù
qī shù
chóng shù
yù shù
huáng shù
bù shù
jiàng shù
jī shù
shuāng shù
lù shù
duàn shù
jǐng shù
fēng shù
dēng shù
yì shù
bǎo shù
fá shù
táng shù
qǐ shù
huái shù
gǒng shù
zhí shù
bǎi shù
yuān shù
dà shù
jiàn shù
zhòng shù
sī shù
zhū shù
sōng shù
pá shù
zuò shù
jiā shù
là shù
gōng shù
qiáo shù
hóng shù
chá shù
zhōng shù
zì shù
biāo shù
líng shù
lì shù
jú shù
lóng shù
liǔ shù
guǒ shù
bì shù
qīng shù
xǐ shù
huǒ shù
kū shù
jìn shù
chǒng shù
zōng shù
guì shù
yáo shù
táo shù
bèi shù
yān shù
qióng shù
fāng shù
hé shù
mì shù
zhǐ shù
shì shù
fú shù
xiáng shù
fàn shù
qiū shù
wēn shù
印度古代高僧。
梧桐树。
⒈ 印度古代高僧。 释迦灭后七百年出世于南天竺,为马鸣菩萨弟子迦毘摩罗尊者之弟子。著作甚富,为三论宗、真言宗等之祖。其母于树下生之,因字阿周陀那 (树名),以龙成其道,故以龙配字,号曰龙树。
引《文选·王屮<头陀寺碑>》:“马鸣幽讚, 龙树虚求。”
李善注:“《摩訶摩耶经》曰:有一比丘,名曰龙树,善説法要。”
五代齐己《谢贯微上人寄示古风今体四轴》诗:“谩求龙树能医眼,休问图澄学洗肠。”
清曹寅《高鹤修琴友索赠时寓僧楼即事戏之》诗:“龙树身多幻, 鸯摩鬢早斑。”
⒉ 梧桐树。
引元马祖常《无题》诗之三:“丹穴凤来龙树远,海门鱼去蜃楼遥。”
古印度佛教大师的法号。初期中观派的代表,主张一切皆空。在他的著作中,利用穷举归纳的方式,证明实体论的谬误。他的思想和论证方法,成为后来大乘发展的重要基础。西藏人以他为大乘六庄严之一,在汉地尊他为八宗共祖。主要的著作有《中论》、《七十空性论》等。
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
树读音:shù树(1)基本义:(名)木本植物的通称:(名)木本植物的通称(2)本义:(动)种植;栽培:(动)种植;栽培(3)(动)树立;建立:建~。(4)姓。