hóng fū
hóng cuì
hóng bó
hóng kuàng
hóng tōng
hóng dù
hóng yáng
hóng qì
hóng chǎng
hóng chǐ
hóng shēn
hóng biàn
hóng jì
hóng liè
hóng měi
hóng dài
hóng yòu
hóng xīn
hóng suì
hóng zhāng
hóng yuàn
hóng lì
hóng lì
hóng dào
hóng xiū
hóng cháng
hóng kuò
hóng rùn
hóng wěi
hóng yì
hóng jiǎn
hóng kāi
hóng guī
hóng yè
hóng yì
hóng shèng
hóng shù
hóng lǎng
hóng fāng
hóng yǎ
hóng mǐn
hóng liàng
hóng guāng
hóng tú
hóng sì
hóng dà
hóng hé
hóng lùn
hóng shàn
hóng hòu
hóng zhì
hóng zhì
hóng fǎ
hóng zhǐ
hóng yuǎn
hóng yù
hóng huà
hóng liàng
hóng jiǎng
hóng yì
hóng yì
hóng duō
hóng shì
hóng chǎng
hóng zhuàng
yī guī
mó guī
cháng guī
bàn guī
huà guī
líng guī
bāng guī
chū guī
chóng guī
kuài guī
yè guī
dào guī
zhuǎn guī
xiàn guī
zhēn guī
lì guī
cì guī
lòu guī
jūn guī
kuāng guī
cháng guī
xiāng guī
yù guī
chén guī
fēng guī
bǎn guī
fēng guī
kǎ guī
qián guī
zú guī
jiǎo guī
sāi guī
dìng guī
bì guī
dù guī
liáng guī
shèng guī
lù guī
yuè guī
yú guī
fá guī
míng guī
tiān guī
zhèng guī
hóng guī
qīng guī
chéng guī
jiā guī
cháo guī
tōng guī
zǐ guī
jìn guī
xuán guī
mò guī
qián guī
shéng guī
cái guī
shì guī
jiè guī
běn guī
miǎn guī
fāng guī
chán guī
tóng guī
rì guī
fǎ guī
zhōng guī
bǎn guī
zhōng guī
háng guī
huì guī
kǒng guī
jiào guī
héng guī
zhēn guī
huán guī
hóng guī
sù guī
xùn guī
qīng guī
bái guī
liáng guī
hóng guī
huá guī
jìn guī
qín guī
xīn guī
chǎng guī
tiáo guī
dǎng guī
xié guī
huáng guī
yuán guī
qí guī
jiǔ guī
shén guī
zhù guī
yí guī
hóng guī
chǎng guī
fàn guī
⒈ 宏谟。
引《三国志·吴志·陆逊传》:“夫峻法严刑,非帝王之隆业;有罚无恕,非怀远之弘规。”
《南齐书·皇后传赞》:“文安废主,百忧已离, 中兴秉制,揖让弘规。”
唐韩愈《顺宗实录三》:“广陵王某幼挺岐嶷,长标洵淑,佩《诗》《礼》之明训,宣忠孝之弘规。”
⒉ 宏大的规模。
引晋左思《魏都赋》:“造文昌之广殿,极栋宇之弘规。”
弘hóng(1)(形)大。现多作宏。(2)(动)扩充;光大。(3)姓。
规读音:guī规guī(1)(名)画圆形的工具:圆~|两脚~。(2)(名)规则;成例:校~|革除陋~。(3)(动)劝告:~劝|~勉。(4)(动)谋划;打主意:~划|~定|欣然~往。