jiàn gōng
shù gōng
shén gōng
jī gōng
jǐn gōng
kè gōng
zì gōng
chǔ gōng
bēi gōng
zhèn gōng
yù gōng
zé gōng
tuō gōng
fǎn gōng
piān gōng
fǔ gōng
shù gōng
luǒ gōng
wáng gōng
yí gōng
bèi gōng
dǎ gōng
cí gōng
sī gōng
jú gōng
wēi gōng
shé gōng
zhèng gōng
báo gōng
qū gōng
zhì gōng
shèng gōng
fǔ gōng
jū gōng
wān gōng
cuò gōng
wǒ gōng
miǎo gōng
zhí gōng
fěi gōng
fǎn gōng
chì gōng
fén gōng
shěng gōng
guì gōng
luǒ gōng
qǔ gōng
zhī gōng
jū gōng
liǎn gōng
jìng gōng
miǎo gōng
chì gōng
jú gōng
jí gōng
cè gōng
犹禔身。
《明史·隐逸传·刘闵》:“求古圣贤禔躬训家之法,率而行之。” 明谢肇淛《五杂俎·事部二》:“抱苦节之贞者,必褊於容众;具通达之职者,或昧於禔躬。” 清钱谦益《<昨非庵日纂三集>序》:“著《昨非庵日纂三集》,本天咫,则民彝,参神逵,极物变,其要以禔躬矫志,磨钝励俗,归本於仁义道德,醇如也。”