fǔ shì
fǔ qī
fǔ yǒu
fǔ yú
fǔ jí
fǔ yì
fǔ chén
fǔ hé
fǔ xiū
fǔ kòng
fǔ jié
fǔ fǒu
fǔ xù
fǔ gū
fǔ qín
fǔ bì
fǔ sú
fǔ zì
fǔ bèi
fǔ kū
fǔ xiōng
fǔ zhì
fǔ biāo
fǔ shì
fǔ lǐ
fǔ jié
fǔ xún
fǔ yì
fǔ shùn
fǔ suí
fǔ jiāo
fǔ yīng
fǔ lín
fǔ wèn
fǔ pāi
fǔ xùn
fǔ mó
fǔ shì
fǔ chù
fǔ zhǎng
fǔ lái
fǔ bīng
fǔ zhuàn
fǔ xiàn
fǔ jū
fǔ jī
fǔ yù
fǔ xùn
fǔ xī
fǔ dǎo
fǔ jūn
fǔ yùn
fǔ nòng
fǔ mō
fǔ rán
fǔ yòu
fǔ jí
fǔ yuán
fǔ huì
fǔ yù
fǔ jǐ
fǔ yù
fǔ shì
fǔ níng
fǔ àn
fǔ jǐng
fǔ pán
fǔ jìng
fǔ jīn
fǔ píng
fǔ wán
fǔ ài
fǔ chǐ
fǔ xún
fǔ dìng
fǔ gǔ
fǔ jiàn
fǔ àn
fǔ yì
fǔ kòu
fǔ biān
fǔ yǎng
fǔ jiē
fǔ jì
fǔ shǒu
fǔ niàn
fǔ zhèn
fǔ fēng
fǔ zhèng
fǔ chén
fǔ xīn
fǔ shǔ
fǔ zhēng
fǔ róu
fǔ yù
fǔ shù
fǔ duō
fǔ jǐ
fǔ mén
fǔ yuàn
fǔ wù
fǔ xián
fǔ yuè
fǔ xiá
fǔ tái
fǔ yù
fǔ cún
fǔ yù
fǔ jú
fǔ mín
fǔ huà
fǔ miǎn
fǔ yù
fǔ tóng
fǔ cáng
fǔ xián
fǔ jí
fǔ gōng
fǔ zhì
fǔ wèi
fǔ shì
fǔ róu
fǔ láo
fǔ shī
fǔ nà
fǔ shì
fǔ ān
fǔ huái
fǔ jīn
fǔ cāo
jú gōng
shù gōng
fǔ gōng
miǎo gōng
luǒ gōng
zhèng gōng
shěng gōng
zhí gōng
jiàn gōng
kè gōng
dǎ gōng
fǎn gōng
bēi gōng
wān gōng
chì gōng
jí gōng
guì gōng
zì gōng
cí gōng
shèng gōng
zhī gōng
wēi gōng
cè gōng
chì gōng
sī gōng
shù gōng
fǎn gōng
jī gōng
báo gōng
luǒ gōng
wǒ gōng
miǎo gōng
jìng gōng
yí gōng
piān gōng
liǎn gōng
jǐn gōng
wáng gōng
zhèn gōng
fǔ gōng
jū gōng
zhì gōng
fén gōng
yù gōng
cuò gōng
bèi gōng
shén gōng
qū gōng
zé gōng
shé gōng
fěi gōng
tuō gōng
jū gōng
qǔ gōng
chǔ gōng
jú gōng
⒈ 谓反躬,反躬自问。参见“抚躬自问”。
引唐李商隐《为安平公兖州谢上表》:“退省何人,合安兹地,抚躬而沾背汗下,仰恩而溢眥泪流。”
宋秦观《辞史官表》:“臣於二者,实无一堪,闻命若惊,抚躬增惧。”
抚fǔ(1)(动)安慰;慰问:~问|~恤。(2)(动)保护:~养|~育。(3)(动)轻轻地按着:~摩。(4)(动)同“拊”。
躬读音:gōng躬gōng(1)(副)自身;亲自。(2)(动)弯下(身子):~身下拜。