圣躬


圣躬的组词


圣考

shèng kǎo

圣上

shèng shàng

圣君

shèng jūn

圣瑞

shèng ruì

圣知

shèng zhī

圣节

shèng jié

圣怀

shèng huái

圣境

shèng jìng

圣辉

shèng huī

圣功

shèng gōng

圣证

shèng zhèng

圣灵

shèng líng

圣觉

shèng jué

圣通

shèng tōng

圣皇

shèng huáng

圣谟

shèng mó

圣果

shèng guǒ

圣王

shèng wáng

圣海

shèng hǎi

圣洁

shèng jié

圣帝

shèng dì

圣洗

shèng xǐ

圣躬

shèng gōng

圣乡

shèng xiāng

圣国

shèng guó

圣度

shèng dù

圣泉

shèng quán

圣人

shèng rén

圣会

shèng huì

圣矩

shèng jǔ

圣明

shèng míng

圣贤

shèng xián

圣虑

shèng lǜ

圣臣

shèng chén

圣姿

shèng zī

圣略

shèng lüè

圣齑

shèng jī

圣儒

shèng rú

圣庙

shèng miào

圣诞

shèng dàn

圣髓

shèng suǐ

圣谛

shèng dì

圣宸

shèng chén

圣则

shèng zé

圣谋

shèng móu

圣米

shèng mǐ

圣鸟

shèng niǎo

圣事

shèng shì

圣筊

shèng jiǎo

圣火

shèng huǒ

圣旦

shèng dàn

圣姑

shèng gū

圣伤

shèng shāng

圣论

shèng lùn

圣语

shèng yǔ

圣轨

shèng guǐ

圣勋

shèng xūn

圣聪

shèng cōng

圣者

shèng zhě

圣范

shèng fàn

圣讳

shèng huì

圣惪

shèng dé

圣历

shèng lì

圣像

shèng xiàng

圣畧

shèng lüè

圣林

shèng lín

圣喆

shèng zhé

圣女

shèng nǚ

圣德

shèng dé

圣城

shèng chéng

圣裁

shèng cái

圣门

shèng mén

圣地

shèng dì

圣库

shèng kù

圣后

shèng hòu

圣法

shèng fǎ

圣朝

shèng cháo

圣断

shèng duàn

圣牌

shèng pái

圣父

shèng fù

圣珓

shèng jiào

圣灯

shèng dēng

圣眷

shèng juàn

圣令

shèng lìng

圣手

shèng shǒu

圣鉴

shèng jiàn

圣恩

shèng ēn

圣典

shèng diǎn

圣木

shèng mù

圣策

shèng cè

圣良

shèng liáng

圣神

shèng shén

圣湖

shèng hú

圣私

shèng sī

圣猷

shèng yóu

圣诫

shèng jiè

圣心

shèng xīn

圣胎

shèng tāi

圣诲

shèng huì

圣代

shèng dài

圣笤

shèng tiáo

圣录

shèng lù

圣览

shèng lǎn

圣尼

shèng ní

圣训

shèng xùn

圣道

shèng dào

圣殿

shèng diàn

圣主

shèng zhǔ

圣餐

shèng cān

圣子

shèng zǐ

圣规

shèng guī

圣相

shèng xiāng

圣焰

shèng yàn

圣杯

shèng bēi

圣药

shèng yào

圣教

shèng jiào

圣母

shèng mǔ

圣僧

shèng sēng

圣智

shèng zhì

圣哲

shèng zhé

圣去

shèng qù

圣辰

shèng chén

圣水

shèng shuǐ

圣寿

shèng shòu

圣谗

shèng chán

圣旨

shèng zhǐ


托躬

tuō gōng

克躬

kè gōng

谨躬

jǐn gōng

敕躬

chì gōng

神躬

shén gōng

王躬

wáng gōng

静躬

jìng gōng

植躬

zhí gōng

恕躬

shù gōng

储躬

chǔ gōng

遗躬

yí gōng

畸躬

jī gōng

曲躬

qǔ gōng

弯躬

wān gōng

省躬

shěng gōng

躹躬

jū gōng

藐躬

miǎo gōng

我躬

wǒ gōng

束躬

shù gōng

微躬

wēi gōng

玉躬

yù gōng

私躬

sī gōng

错躬

cuò gōng

俯躬

fǔ gōng

躯躬

qū gōng

侧躬

cè gōng

打躬

dǎ gōng

责躬

zé gōng

圣躬

shèng gōng

跼躬

jú gōng

政躬

zhèng gōng

偏躬

piān gōng

躶躬

luǒ gōng

慈躬

cí gōng

朕躬

zhèn gōng

自躬

zì gōng

反躬

fǎn gōng

禔躬

zhī gōng

抚躬

fǔ gōng

匪躬

fěi gōng

返躬

fǎn gōng

眇躬

miǎo gōng

折躬

shé gōng

裸躬

luǒ gōng

薄躬

báo gōng

鞠躬

jū gōng

焚躬

fén gōng

背躬

bèi gōng

蹐躬

jí gōng

贱躬

jiàn gōng

卑躬

bēi gōng

敛躬

liǎn gōng

治躬

zhì gōng

贵躬

guì gōng

局躬

jú gōng

饬躬

chì gōng

上一组词:善静
下一组词:圣上

更多圣的组词

圣躬的意思


词语解释:

圣躬shènggōng

(1) 圣体

例圣躬不康英emperor’s body

(2) 代指(.好工具)皇帝

例不欲屡劳圣躬英emperor

引证解释:

⒈ 犹圣体。臣下称皇帝的身体。亦代指皇帝。

引晋袁宏《后汉纪·顺帝纪下》:“恐左右忠孝,不欲屡劳圣躬,以为亲耕可废。”
《后汉书·班固传下》:“俯仰乎乾坤,参象乎圣躬。”
李贤注:“圣躬,谓天子也。”
《南史·沉怀文传》:“风雨如此,非圣躬所宜。”
唐杜甫《往在》诗:“前春礼郊庙,祀事亲圣躬。”
宋李上交《近事会元·改岳山名》:“唐肃宗上元中,圣躬不康。”
清平步青《霞外攟屑·掌故·载垣端华肃顺各款》:“﹝载垣等﹞当面咆哮,几致惊吓圣躬。”
陈白尘《大风歌》第六幕:“陛下,不可!保重圣躬要紧!”

国语词典:

尊称帝王的身体。

网络解释:

圣躬

圣躬,读音shèng gōng,汉语词语,指圣体,亦代指皇帝。
更多躬的组词

圣躬详细解释


读音:shèng

圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。

读音:gōng

躬gōng(1)(副)自身;亲自。(2)(动)弯下(身子):~身下拜。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025