wō xiàn
wō wō
wō bó
wō zāng
wō gōng
wō dào
wō nāng
wō tiāo
wō liú
wō ráng
wō cháo
wō cáng
wō bàn
wō hūn
wō jiā
wō dǔ
wō zǐ
wō ráng
wō dāo
wō tóu
wō xīn
wō biě
wō cǎo
wō nǔ
wō bie
wō táo
wō bié
wō dùn
wō hù
wō huǒ
wō chāng
wō pán
wō guā
wō pù
wō qì
wō de
wō dùn
wō dòng
wō gōng
shè náng
yí náng
mǐ náng
jué náng
sù náng
pí náng
bào náng
lí náng
huì náng
tàn náng
qīng náng
fù náng
bāo náng
wèi náng
yín náng
qiāng náng
xiāng náng
zhé náng
huàn náng
huò náng
dǎn náng
zào náng
tuó náng
qiān náng
jīng náng
fú náng
yōng náng
piáo náng
kōng náng
jí náng
chǔ náng
hè náng
shòu náng
liè náng
bō náng
bù náng
tuō náng
jiàng náng
jiān náng
yǐn náng
xiāng náng
jiā náng
pái náng
tǔ náng
dōu náng
cāng náng
qín náng
cuō náng
zī náng
yìn náng
jīn náng
hù náng
kè náng
fù náng
yī náng
mǔ náng
jiàn náng
zǐ náng
huái náng
yū náng
yōng náng
jǐn náng
fàng náng
qīng náng
zī náng
yī náng
yú náng
chì náng
zhì náng
yíng náng
jiá náng
huā náng
shā náng
dù náng
ruǎn náng
nèi náng
jiě náng
qìng náng
jiā náng
luó náng
bèi náng
chuàng náng
tāi náng
zhū náng
rù náng
qì náng
shī náng
bèi náng
yīn náng
qiè náng
yǎn náng
liàn náng
mì náng
páng náng
sī náng
fēng náng
suō náng
xiù náng
pò náng
jìng náng
kuò náng
gē náng
bèi náng
bīng náng
shí náng
dào náng
fú náng
jiá náng
zhuī náng
xī náng
shèn náng
téng náng
mò náng
jū náng
tān náng
lèi náng
jiāo náng
chē náng
shā náng
cuì náng
jiǔ náng
bǐ náng
zhào náng
wō nāng
bèi náng
huò náng
gé náng
piǎo náng
shū náng
bài náng
xíng náng
shù náng
lù náng
zhǔ náng
pán náng
fú náng
lǚ nāng
luǎn náng
shā náng
fàn náng
fǔ náng
xiāng náng
huáng náng
fēng náng
pèi náng
máo náng
dǎo náng
bàng náng
pán náng
zī náng
zhuāng náng
shuǐ náng
窝囊wōnang
(1) 受委屈之后表现出的烦恼,窝气
英feel vexed;be annoyed(2)(好工具.)懦弱;没本事
例窝囊废英stupid;cowardly⒈ 方言。因受委屈而烦闷、难受。
引老舍《女店员》第二幕:“卖糖,这末大的大姑娘!你还受戏耍,妈妈陪着出洋相,越想越窝囊。”
杨朔《春子姑娘》:“她的脸忽地变得通红,又羞又愧,窝囊半天悄悄说道:‘同志,我实在对不起你!’”
姚雪垠《李自成》第二卷第一章:“我这个病死不了,只是害得不是时候,真窝囊!”
⒉ 方言。无能;怯懦。
引康濯《东方红》第六章三:“外人只知道小未是调理菜园的一把神仙手,为人处事却是个比耗子胆还要怯懦的窝囊。”
魏巍《东方》第一部第三章:“你爹这个老实头儿,窝囊了一辈子,从来不敢在人多的地方讲话,这回也上台去了。”
徐迟《哥德巴赫猜想》二:“只是他瘦削、弱小,光是这副窝囊样子就不能讨人喜欢。”
骂人无能、懦弱。
如:「你真窝囊,让别人骗了都不晓得。」
窝wō(1)(名)鸟兽、昆虫住的地方:鸟~。(2)(名)比喻坏人聚居的地方:贼~。(3)(名)比喻人体或物体所占的位置:~儿。(4)(名)凹进去的地方:山~。(5)(动)窝藏:~赃。(6)(动)郁积不得发作或发挥:~火。(7)(动)使弯或曲折:把铁丝~个圆圈。(8)(量)用于一胎所生的或一次孵出的动物(猪、牛、羊、狗、鸡等):一~小猪。
囊读音:náng,nāng[ nāng ]1. 〔囊膪〕猪的乳部肥而松软的肉。
2. 〔囊揣〕a.虚弱,懦弱;b.同“囊膪”。