tiāo jiǎn
tiǎo suō
tiāo shì
tiǎo bō
tiāo qíng
tiāo bǔ
tiāo cài
tiāo cáo
tiāo dàn
tiāo yǎn
tiāo cuò
tiāo sàn
tiāo jī
tiāo zi
tiāo lǐ
tiāo zhòng
tiāo pàn
tiǎo míng
tiāo jīng
tiǎo nòng
tiāo jùn
tiāo xuè
tiāo zhuì
tiāo zuǐ
tiāo chū
tiǎo dēng
tiāo tà
tiāo mài
tiāo yà
tiǎo yá
tiǎo tóu
tiāo fàn
tiāo chì
tiāo jiǎo
tiāo shā
tiāo xuǎn
tiāo wěi
tiǎo xìn
tiǎo dòu
tiāo dòng
tiāo yú
tiāo shuǐ
tiāo dá
tiāo xiá
tiāo fū
tiāo fǎn
tiāo qǔ
tiǎo zhàn
tiāo zhāo
tiāo wān
tiāo ti
tiāo dì
tiāo pí
tiāo fā
tiāo bīng
tiāo cuō
tiāo quē
tiāo xīn
tiāo jué
tiāo tī
tiāo yǐn
tiāo ěr
tiāo jiǎn
tiāo kāi
tiāo shēng
tiāo cì
tiāo dòu
hàn bō
pǐ bō
hú bō
tán bō
nòng bō
biāo bō
chāo bō
liáo bō
chāi bō
yá bō
pōu bō
hàn bō
chéng bō
gé bō
fú bō
huà bō
xuǎn bō
tī bō
mù bō
gǔ bō
fǎn bō
pài bō
qiān bō
chì bō
yī bō
pái bō
tóu bō
chéng bō
sòng bō
chēng bō
nà bō
yù bō
chōu bō
jiě bō
bī bō
gēn bō
wú bō
gāi bō
diào bō
biāo bō
pèi bō
chù bō
biào bō
jié bō
fēn bō
chì bō
cuān bō
cuī bō
chóu bō
bì bō
pò bō
guān bō
tiǎo bō
gōu bō
huán bō
duì bō
pán bō
kē bō
tí bō
cì bō
cháo bō
sā bō
gǎn bō
tiě bō
bǎi bō
zhǐ bō
zhī bō
tǐng bō
pī bō
⒈ 拨动灯芯使灯火明亮。引申为启发。
引《古尊宿语录·佛眼普说》:“我费许多力挑拨儞,儞因何得恁么辜负耶!”
南唐李昇《咏灯》:“主人若也勤挑拨,敢向尊心不尽心。”
⒉ 拨物使动;挑动。
引《朱子语类》卷九四:“踏着动的机,便挑拨得那静的。”
清陆长春《香饮楼宾谈·一庙三怪》:“闻琵琶琅琅作声,若有人挑拨之者。”
续范亭《警告中国抗战营垒中的奸细分子》:“无孔不入,无地不钻,来挑拨中国的内战。”
⒊ 播弄是非,调唆。
引《水浒传》第二一回:“是谁挑拨你,我娘儿两个下半世过活都靠着押司,外人説的闲是闲非都不要听他,押司自个做主张。”
老舍《全家福》第三幕:“我妈妈对她那么无情,他总是忍着,没有挑拨过是非。”
⒋ 逗引,撩拨。
引《白雪遗音·玉蜻蜓·露像》:“明晓志贞生母无疑,何故又以戏言挑拨?”
张恨水《啼笑因缘》第二回:“其实这两条腿,除富于挑拨性而外,不见得怎样美。”
搬弄是非。《水浒传.第二一回》:「是谁挑拨你?我娘儿两个下半世过活,都靠著押司。」也作「挑唆」。
1. 用竿子棍棒等的一头举起或支起:挑起帘子。
2. 用条状物或有尖的东西拨开或弄出来:挑打。
3. 拨弄,引动:挑拨。挑动。挑头。
拨读音:bō拨bō(1)(动)手脚或棍棒等横着用力;使东西移动:~门。(2)(动)分出一部分发给;调配:~粮|~款。(3)(动)掉转:~转马头。(4)(~子、~儿)(量)用于人的分组;伙:轮~儿休息。