nòng bō
nòng sǒng
nòng wǎ
nòng shá
nòng fǎ
nòng xiá
nòng xiǎn
nòng zhāng
nòng qíng
nòng pín
nòng lìng
nòng bǐ
nòng qīng
nòng sǒng
nòng zāng
nòng jiǎ
nòng xì
nòng qiǎo
nòng cí
nòng ér
nòng chūn
nòng xuán
nòng méi
nòng huài
nòng shǐ
nòng zī
nòng wán
lòng táng
nòng sè
nòng yù
nòng xuān
nòng huā
nòng zhāng
nòng guāi
nòng zhāng
nòng jiá
nòng pò
nòng yuè
nòng jù
lòng kǒu
nòng yuán
nòng quán
nòng yōu
nòng xuān
nòng shé
nòng zhāng
nòng cháo
nòng bīng
nòng bō
nòng yǐng
nòng yìn
nòng sūn
nòng jī
nòng chī
nòng zuǐ
nòng chǒu
nòng tóng
nòng guǐ
nòng mǎ
biāo bō
gēn bō
liáo bō
zhī bō
chéng bō
gāi bō
hàn bō
huán bō
chóu bō
tǐng bō
sā bō
nòng bō
huà bō
biāo bō
chāi bō
chì bō
chì bō
pài bō
gǎn bō
qiān bō
zhǐ bō
yá bō
yù bō
hàn bō
jiě bō
gǔ bō
chéng bō
tán bō
yī bō
pái bō
chāo bō
duì bō
guān bō
biào bō
pò bō
cuī bō
gōu bō
tí bō
xuǎn bō
tóu bō
chēng bō
sòng bō
cì bō
pǐ bō
gé bō
tiǎo bō
tī bō
pī bō
chōu bō
mù bō
pōu bō
bī bō
fǎn bō
nà bō
bǎi bō
tiě bō
fēn bō
pán bō
chù bō
jié bō
kē bō
bì bō
hú bō
diào bō
fú bō
cuān bō
wú bō
cháo bō
pèi bō
⒈ 弹奏。
引宋惠洪《临川康乐亭碾茶观女优拨琵琶坐客索诗》:“十指纤纤葱乍剥,紫燕飞翻初弄拨。”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
拨读音:bō拨bō(1)(动)手脚或棍棒等横着用力;使东西移动:~门。(2)(动)分出一部分发给;调配:~粮|~款。(3)(动)掉转:~转马头。(4)(~子、~儿)(量)用于人的分组;伙:轮~儿休息。