tiāo fā
tiāo bǔ
tiāo jī
tiāo yǎn
tiāo tà
tiāo pàn
tiāo jùn
tiǎo bō
tiāo cài
tiāo dòng
tiāo wěi
tiāo yǐn
tiāo zi
tiāo shuǐ
tiāo dòu
tiāo dì
tiāo xīn
tiāo qǔ
tiǎo tóu
tiāo cuò
tiāo yú
tiāo jīng
tiǎo yá
tiāo xuè
tiāo dá
tiāo bīng
tiāo xuǎn
tiāo zhāo
tiǎo míng
tiǎo suō
tiāo kāi
tiāo jiǎn
tiāo zhuì
tiǎo xìn
tiāo cáo
tiāo cì
tiǎo nòng
tiāo yà
tiāo dàn
tiāo cuō
tiāo jiǎn
tiāo fǎn
tiāo pí
tiāo ti
tiāo shā
tiāo fū
tiǎo zhàn
tiāo shì
tiāo mài
tiāo fàn
tiāo zuǐ
tiāo quē
tiāo chì
tiāo lǐ
tiāo qíng
tiāo tī
tiāo chū
tiāo wān
tiǎo dēng
tiāo jué
tiāo jiǎo
tiāo shēng
tiāo sàn
tiāo zhòng
tiāo xiá
tiǎo dòu
tiāo ěr
cuō nòng
qí nòng
pān nòng
niē nong
bǎi nòng
bǎi nòng
niān nòng
mó nòng
wǔ nòng
liáo nòng
tuán nong
qiè nòng
qīng nòng
jiǔ nòng
hǒng nòng
diào nòng
wǔ nòng
tiáo nòng
zhuǎn nòng
wán nòng
tán nòng
bì nòng
duō nòng
dà nòng
fān nòng
bō nòng
yán nòng
gū nòng
róu nòng
xì nòng
hǎo nòng
chī nòng
píng nòng
cuō nòng
gǔ nong
biàn nòng
wǔ nòng
cuàn nòng
tiǎo nòng
yú nòng
cuān nong
dào nòng
duō nòng
lǐ lòng
yú nòng
zuò nòng
kū nòng
xī nòng
xiā nòng
wǔ nòng
xuàn nòng
hū nòng
cāo nòng
shì nòng
xuè nòng
yín nòng
yǎ nòng
hú nòng
shān nòng
mǎi nòng
chuō nòng
zào nòng
jiǎo nòng
āi nòng
huī nòng
yé nòng
ruó nòng
jī nòng
dǎo nòng
zhān nòng
biān nòng
huà nòng
hái nòng
dòu nòng
gàn nòng
shēng nòng
dòu nong
xiàn nòng
tuán nong
tī nòng
qīng nòng
ào nòng
zhuān nòng
lǐ nòng
cháo nòng
zhuā nòng
niǎn nòng
ào nòng
rào nòng
qī nòng
chěng nòng
sān nòng
shān nòng
mó nòng
míng nòng
fǔ nòng
tiǎn nòng
cán nòng
mí nòng
pán nòng
shì nòng
xiǎn nòng
duǎn nòng
bǒ nòng
fàn nòng
hù nong
mì nòng
chuī nòng
tào nòng
yuè nòng
jià nòng
yī nòng
dǎo nòng
miào nòng
bó nòng
shí nòng
bō nòng
qǐ nòng
suō nòng
shǎng nòng
bào nòng
bǎ nòng
mài nong
zuò nòng
xiàng lòng
bān nòng
bān nòng
chǔ nòng
zhuō nòng
áo nòng
⒈ 挑逗戏弄。
引《京本通俗小说·海陵王荒淫》:“再不敢挑弄贵哥。”
沙汀《在其香居茶馆里》:“许多闲着无事的人,有时甚至故意挑弄他说下流话。”
⒉ 挑拨,搬弄。
引《二刻拍案惊奇》卷十:“﹝一伙光棍﹞专一捕风捉影,寻人家闲头脑,挑弄是非,扛帮生事。”
挑动戏弄。
如:「这次就饶了你,看你下次还敢不敢再挑弄我!」
1. 用竿子棍棒等的一头举起或支起:挑起帘子。
2. 用条状物或有尖的东西拨开或弄出来:挑打。
3. 拨弄,引动:挑拨。挑动。挑头。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。