fǔ zuò
fǔ yì
fǔ shí
fǔ zhèn
fǔ chén
fǔ jiá
fǔ liàng
fǔ shì
fǔ zhǔ
fǔ sì
fǔ dé
fǔ hé
fǔ zhèng
fǔ dí
fǔ shèng
fǔ bǎo
fǔ zhì
fǔ jiāng
fǔ jì
fǔ yè
fǔ xíng
fǔ jiá
fǔ xìng
fǔ fú
fǔ dǎo
fǔ zhí
fǔ xián
fǔ guó
fǔ xiū
fǔ lì
fǔ zhù
fǔ chèn
fǔ cái
fǔ rén
fǔ zǎi
fǔ lǐ
fǔ lí
fǔ yì
fǔ è
fǔ yì
fǔ yīn
fǔ zàn
fǔ bì
fǔ yǎng
fǔ sòng
fǔ yuán
fǔ yì
fǔ wèi
fǔ chē
fǔ bì
fǔ dài
fǔ xī
fǔ xuān
fǔ liào
fǔ lù
fǔ méi
fǔ dào
fǔ zuǒ
fǔ jùn
fǔ zhì
fǔ hù
fǔ jiǎo
fǔ shū
fǔ qíng
fǔ xiāng
fǔ yì
fǔ zhèng
fǔ xīng
jī xuān
xiè xuān
bù xuān
yì xuān
yì xuān
pī xuān
jiǎng xuān
fǔ xuān
shù xuān
guān xuān
bān xuān
kǒu xuān
chén xuān
fèng xuān
jiā xuān
jiū xuān
bǐ xuān
zhòng xuān
zhū xuān
yán xuān
jié xuān
dào xuān
chàng xuān
kǒng xuān
fān xuān
guāng xuān
fū xuān
bái xuān
mù xuān
wén xuān
dì xuān
bù xuān
zhāng xuān
xún xuān
dān xuān
huī xuān
fān xuān
chéng xuān
jǐn xuān
fēng xuān
chuán xuān
bān xuān
⒈ 辅助并发扬。
引《汉书·谷永传》:“臣永幸得以愚朽之材为太中大夫,备拾遗之臣,从朝者之后,进不能尽思纳忠辅宣圣德,退无被坚执鋭讨不义之功。”
唐韩愈《论今年权停举选状》:“清闲之餘,时赐召问,必能辅宣王化,销殄旱灾。”
辅fǔ(动)辅助;辅弼;辅佐皇帝:~币|相~而行。
宣读音:xuān宣xuān(1)(动)公开说出来;传播、散布出去:~德|~读|~传。(2)(动)疏导:~泄。(3)(动)宣召。(4)(名)指安徽宣城。(5)(名)指宣纸。(6)姓。