fān fāng
fān biàn
fān yùn
fān chì
fān zī
fān xué
fān jī
fán lí
fán yǎn
fān hàn
fān bīng
fān yuán
fān qiú
fān wò
fān rén
fān huá
fān biǎo
bō hé
fān lè
fān shú
fān bó
fān yù
fān zhí
fān zhǐ
fān luò
fān ruò
fān cháng
fān luán
fān shú
fān fù
fán chāng
fān fú
fān wáng
fān cháo
fān wú
fān shǔ
fān wǔ
fān yú
fān róng
fān lí
fān xuān
fān mào
fān kè
fān bì
bō hún
fān chén
fān jiàng
fān hàn
guān xuān
bǐ xuān
bù xuān
chén xuān
wén xuān
dào xuān
zhāng xuān
jiū xuān
fèng xuān
zhū xuān
bān xuān
jiǎng xuān
dì xuān
chuán xuān
mù xuān
fū xuān
kǒu xuān
xiè xuān
bái xuān
fān xuān
jié xuān
dān xuān
bān xuān
chàng xuān
yì xuān
kǒng xuān
guāng xuān
chéng xuān
jī xuān
fān xuān
huī xuān
fēng xuān
jǐn xuān
zhòng xuān
fǔ xuān
bù xuān
shù xuān
pī xuān
jiā xuān
yì xuān
xún xuān
yán xuān
⒈ 即藩垣。蕃,通“藩”。宣,通“垣”。本指藩篱与垣墙。引申为藩屏护卫。
引语本《诗·大雅·崧高》:“四国于蕃,四方于宣。”
宋曾巩《襄州与交代孙颀启》:“方图间燕之宜,自请蕃宣之便。”
宋陆游《上陈安抚启》:“久以臺省之英,出试蕃宣之绩。”
明宋濂《浙东行省右丞李公武功记》:“于时右丞李公,实以上之懿亲,总受蕃宣之寄,而兼命参知政事。”
茂盛。 【组词】:蕃茂
滋生、繁殖。 【组词】:蕃育、蕃息、蕃衍
众多。通「繁」。 【组词】:水陆草木之花,可爱者甚蕃。(宋.周敦颐〈爱莲说〉)
宣读音:xuān宣xuān(1)(动)公开说出来;传播、散布出去:~德|~读|~传。(2)(动)疏导:~泄。(3)(动)宣召。(4)(名)指安徽宣城。(5)(名)指宣纸。(6)姓。