xiù xiàng
xiù cháng
xiù qiú
xiù chuáng
xiù chá
xiù gōng
xiù qiú
xiù rǎng
xiù nǚ
xiù mò
xiù fǔ
xiù fó
xiù shé
xiù guā
xiù kǒu
xiù náng
xiù fǔ
xiù ǎo
xiù fú
xiù bǎo
xiù hù
xiù zǐ
xiù huā
xiù bǔ
xiù wén
xiù gé
xiù cì
xiù bǎo
xiù tà
xiù lǐng
xiù wán
xiù hǔ
xiù xiōng
xiù zuò
xiù guī
xiù huà
xiù shang
xiù cuò
xiù fáng
xiù yǔ
xiù xié
xiù yī
biàn cháng
chuí shang
fēng cháng
jiǎ cháng
gǔn cháng
pí cháng
yuè shang
kōu cháng
fú cháng
kè cháng
jū cháng
qīng shang
ní cháng
jiān cháng
huì cháng
wéi cháng
qiān cháng
liè cháng
guān cháng
qiān shang
suì cháng
jiān shang
dǎo cháng
qiān cháng
chān cháng
yǐ cháng
qīn cháng
jiǒng cháng
zhēng shang
fǔ cháng
yún cháng
ní cháng
lún cháng
gōng cháng
rèn cháng
yī shang
guī cháng
sù cháng
hé cháng
guī cháng
luó cháng
shuāi cháng
xià cháng
huáng cháng
bān cháng
yǔ cháng
xuán cháng
xūn cháng
xiù shang
fēng cháng
zhū cháng
dān cháng
wéi cháng
hóng cháng
duàn cháng
1.彩色下衣。古代官员的礼服。 2.犹绣衣。指(好工具.)侍御史。
⒈ 彩色下衣。古代官员的礼服。
引《诗·秦风·终南》:“君子至止,黻衣绣裳。”
毛传:“黑与青谓之黻,五色备谓之绣。”
汉张衡《思玄赋》:“袭温恭之黻衣兮,被礼仪之绣裳。”
宋毛滂《玉楼春》词之二:“红颜緑髮已官高,赤舃绣裳今仲父。”
⒉ 犹绣衣。指侍御史。参见“绣衣直指”。
引唐颜真卿《广平文贞公宋公神道碑铭》:“登闻黼扆,骤列绣裳。”
绣xiù(1)(动)用彩色丝、绒、棉线在绸、布等上面做成花纹、图象或文字:刺~|~花儿。(2)(名)绣成的物品:苏~|湘~。
裳读音:cháng,shang[ shang ]1. 〔衣裳〕衣服。