guī sháo
guī gǔn
guī zǔ
guī chǐ
guī zàn
guī cháng
guī jǐng
guī zhāng
guī yú
guī jiǎo
guī dùn
guī cuō
guī biǎo
guī bì
guī mén
guī lǜ
guī ruì
guī bì
guī yǐng
guī bì
guī diàn
guī shǒu
guī bì
guī shí
guī gāo
guī tóu
guī dòu
guī niè
guī bēi
guī tián
gǔn cháng
yī shang
zhēng shang
jiān shang
qīn cháng
liè cháng
fú cháng
chān cháng
lún cháng
pí cháng
jū cháng
hóng cháng
luó cháng
wéi cháng
bān cháng
qiān shang
xūn cháng
xià cháng
dǎo cháng
dān cháng
huì cháng
wéi cháng
yǐ cháng
huáng cháng
hé cháng
suì cháng
guī cháng
xuán cháng
qiān cháng
guī cháng
ní cháng
kè cháng
gōng cháng
biàn cháng
zhū cháng
shuāi cháng
yuè shang
ní cháng
xiù shang
qiān cháng
yún cháng
jiǒng cháng
fǔ cháng
jiǎ cháng
kōu cháng
qīng shang
jiān cháng
rèn cháng
chuí shang
fēng cháng
duàn cháng
sù cháng
guān cháng
fēng cháng
yǔ cháng
1.官员。 2.借(好工具.)指官爵。
⒈ 官员。
引明张时彻《诚意伯刘公神道碑铭》:“百尔圭裳,胥庆厥逢。”
⒉ 借指官爵。
引《明史·刘基传》:“禠圭裳於末裔,委带礪於空言。”
《明史·顾吴薛郭等传赞》:“圭裳之锡固足酬功,而礪带之盟不克再世,亦可慨矣夫!”
圭guī(1)(名)古代帝王诸侯举行礼仪时所用的玉器;上尖下方。(2)(名)指圭表。(3)(量)古代容量单位;一升的十万分之一。
裳读音:cháng,shang[ cháng ]1. 〔裳裳〕光明。
2. 古代指遮蔽下体的衣裙。