shuāi xī
shuāi gě
shuāi fèi
shuāi yī
shuāi wěi
shuāi biàn
shuāi kùn
shuāi wěi
shuāi chǐ
shuāi lèi
shuāi zhàng
shuāi pí
shuāi tì
shuāi ěr
shuāi rèn
shuāi jiàn
shuāi jiàn
shuāi dì
shuāi fú
shuāi jì
shuāi nián
shuāi tuì
shuāi cū
shuāi bìng
shuāi mào
shuāi chéng
shuāi miǎn
shuāi bài
shuāi duò
shuāi jiǎn
shuāi è
shuāi báo
shuāi tiáo
shuāi zhài
shuāi zhēng
shuāi fá
shuāi chà
shuāi sǔn
shuāi jiǎn
shuāi lóng
shuāi xiè
shuāi luò
shuāi fēn
shuāi bìn
shuāi xǐ
shuāi nuò
shuāi gòu
shuāi jǔ
shuāi jié
shuāi liè
shuāi lòu
shuāi xiǔ
shuāi zhèng
shuāi zǎi
shuāi ān
shuāi zhèng
shuāi cuī
shuāi xù
shuāi miù
shuāi má
shuāi bèi
shuāi dēng
shuāi shuāi
shuāi nié
shuāi qī
shuāi duò
shuāi tuí
shuāi bì
shuāi tǒng
shuāi sè
shuāi hào
shuāi shén
shuāi ruò
shuāi kū
shuāi mò
shuāi cū
shuāi rán
shuāi jié
shuāi sà
shuāi bì
shuāi hóng
shuāi juàn
shuāi mí
shuāi cuì
shuāi líng
shuāi cì
shuāi chèn
shuāi cán
shuāi tì
shuāi yán
shuāi mù
shuāi jié
shuāi wáng
shuāi qì
shuāi yōng
shuāi mò
shuāi péng
shuāi rǒng
shuāi lí
shuāi wàng
shuāi gē
shuāi shǎo
shuāi líng
shuāi huáng
cuī dié
shuāi mǎng
shuāi xī
shuāi cháng
shuāi mài
shuāi wēi
shuāi xiē
shuāi dùn
shuāi lǎn
shuāi lǎo
shuāi chí
shuāi léi
shuāi dài
shuāi lí
shuāi qiàn
shuāi bái
shuāi jué
shuāi dé
shuāi luàn
shuāi wǎn
shuāi nǚ
shuāi cuì
shuāi zhǐ
shuāi hào
shuāi bà
shuāi yì
shuāi cǎo
jū cháng
qiān shang
shuāi cháng
chān cháng
jiǒng cháng
qīn cháng
jiǎ cháng
hé cháng
fú cháng
hóng cháng
bān cháng
ní cháng
wéi cháng
yǔ cháng
xūn cháng
kōu cháng
qiān cháng
chuí shang
guān cháng
ní cháng
xiù shang
fǔ cháng
sù cháng
yuè shang
zhū cháng
zhēng shang
wéi cháng
kè cháng
gǔn cháng
guī cháng
xuán cháng
biàn cháng
rèn cháng
lún cháng
duàn cháng
luó cháng
qiān cháng
yún cháng
pí cháng
jiān cháng
qīng shang
xià cháng
yǐ cháng
liè cháng
jiān shang
huáng cháng
dān cháng
huì cháng
fēng cháng
dǎo cháng
gōng cháng
yī shang
fēng cháng
guī cháng
suì cháng
1.居丧所服[.好工具]衣裳。
⒈ 居丧所服衣裳。
引《仪礼·丧服》:“丧服,斩衰裳。”
郑玄注:“凡服上曰衰,下曰裳。”
《礼记·礼运》:“三年之丧,与新有昬者,期不使以衰裳入朝,与家僕杂居齐齿,非礼也,是谓君与臣同国。”
《周礼·地官·闾师》“不绩者不衰” 唐贾公彦疏:“其妇人不绩其麻者,死则不为之著衰裳以罚之也。”
清袁枚《随园随笔·杂记》:“他如费凤之故吏,衰麻扶杖, 魏元应之故吏,万里衰裳,其时服制重其所轻,轻其所重,殊不可解。”
1. 事物发展转向微弱:衰微。衰弱。衰老。盛(shèng )衰。兴(xīng )衰。
裳读音:cháng,shang[ cháng ]1. 〔裳裳〕光明。
2. 古代指遮蔽下体的衣裙。