bàng zhuǎn
bàng wén
bàng zhān
bàng yǐng
bàng zhōu
bàng fèi
bàng yīn
bàng jīn
bàng chè
bàng gù
bàng mén
bàng xíng
bàng shǔ
bàng fū
bàng jì
bàng shēng
bàng pái
bàng jìn
bàng shí
bàng míng
bàng jǐ
bàng jì
bàng yī
bàng wǎn
bàng wǎn
bàng jìng
bàng ài
bàng zhào
bàng luò
bàng shuō
bàng náng
bàng hù
bàng yáng
bàng tǒng
bàng zhī
bàng lín
bàng jiē
bàng shè
bàng guàn
bàng jí
bàng huáng
bàng jiàn
bàng lǎn
bàng huáng
bàng qīn
bàng bái
bàng shī
bàng liàng
bàng fàn
bàng kào
bàng tōng
bàng lín
bàng jué
bàng qī
bàng gài
bàng yǎn
bàng hēi
bàng xiǎn
bàng bàng
bàng niǔ
bàng pái
bàng qī
bàng báo
bàng biān
bàng wǔ
bàng shǎng
bàng xùn
bàng zūn
bàng guān
bàng huáng
jiē tōng
quán tōng
yuán tōng
bā tōng
bù tōng
pǔ tōng
róng tōng
bàng tōng
guàn tōng
guān tōng
líng tōng
qiáng tōng
jiào tōng
míng tōng
ān tōng
yī tōng
zhī tōng
jiǎng tōng
qià tōng
xíng tōng
zhōu tōng
guàn tōng
sì tòng
lüè tōng
pū tōng
yā tōng
zhǐ tōng
zhōng tōng
shū tōng
gǎn tōng
héng tōng
shēn tōng
gòng tōng
shāng tōng
chù tōng
biàn tōng
jiǔ tōng
hù tōng
chuān tōng
shèng tōng
shén tōng
jū tōng
hóng tōng
dá tōng
chàng tōng
gòu tōng
yuán tōng
qióng tōng
pēng tōng
yōu tōng
jiān tōng
mìng tōng
yān tōng
gōu tōng
kè tōng
chàng tōng
kuò tōng
bó tōng
gāi tōng
dì tōng
liù tōng
yùn tōng
bàn tōng
qiàn tōng
huì tōng
chuàn tōng
qīng tōng
pū tōng
gāi tōng
hé tōng
líng tōng
huà tōng
gōu tōng
yín tōng
chī tōng
xiāng tōng
tà tōng
gōu tōng
dèng tōng
hū tōng
qián tōng
liú tōng
huì tōng
míng tōng
méng tōng
wǔ tòng
hǔ tōng
biàn tōng
kāi tōng
cū tōng
quán tōng
sù tōng
hóng tōng
dǎi tōng
páng tōng
chē tōng
dà tōng
hóng tōng
mǎi tōng
wú tōng
jiāo tōng
gòng tōng
sān tòng
cū tōng
yī tōng
mì tōng
wén tōng
hēng tōng
lù tōng
mǎ tōng
míng tōng
qīn tōng
hé tōng
shàng tōng
hùn tōng
gōu tōng
pū tōng
jīn tōng
bó tōng
qiú tōng
shuān tōng
lián tōng
hǎi tōng
kuān tōng
wú tōng
zhí tōng
jiān tōng
kǎ tōng
biàn tōng
yīn tōng
diào tōng
jīng tōng
lì tōng
dǎ tòng
huì tōng
⒈ 四方通达,畅通。
引三国魏阮籍《东平赋》:“四时仪其象,阴阳畼其气,傍通迴盪,有刑有德。”
《文选·郭璞<江赋>》:“爰有包山洞庭, 巴陵地道,潜逵傍通,幽岫窈窕。”
李善注:“潜行水底,云无所不通,号为地脉。”
⒉ 谓学问广博通达。
引《文选·嵇康<与山巨源绝交书>》:“足下傍通,多可而少怪。”
李善注:“言足下傍通众艺。”
《陈书·儒林传·顾越》:“越少孤,以勤苦自立,聪慧有口辩,説《毛氏诗》,傍通异义, 梁太子詹事周捨甚赏之。”
《醒世恒言·独孤生归途闹梦》:“犹喜白氏女工精絶,翰墨傍通。”
⒊ 谓靠近四方通达之地。
引《管子·兵法》:“一气专定,则傍通而不疑;厉士利械,则涉难而不匱。”
形容通晓各种技艺。
傍bàng(1)(动)靠近:船~了岸|依山~水。(2)(动)临近(指时间):~晚|~亮儿|~黑。
通读音:tōng,tòng[ tōng ]1.没有堵塞,可以穿过:管子是~的。山洞快要打~了。这个主意行得~。
2.用工具戳,使不堵塞:用通条~炉子。
3.有路达到:四~八达。火车直~北京。
4.连接;相来往:沟~。串~。私~。~商。互~有无。
5.传达;使知道:~知。~报。~个电话。
6.了解;懂得:~晓。精~业务。粗~文墨。不~人情。他~三国文字。
7.指精通某一方面的人:日本~。万事~。
8.通顺:文章写得不~。
9.普通;一般:~常。~病。~例。~称。
10.姓。