bàng bàng
bàng jǐ
bàng shuō
bàng luò
bàng báo
bàng yáng
bàng zhī
bàng yǎn
bàng lǎn
bàng fū
bàng guàn
bàng hēi
bàng náng
bàng jiē
bàng huáng
bàng zhuǎn
bàng jìn
bàng xùn
bàng mén
bàng qī
bàng wǎn
bàng tǒng
bàng shí
bàng yīn
bàng wén
bàng zhān
bàng kào
bàng lín
bàng jì
bàng jì
bàng huáng
bàng shēng
bàng wǔ
bàng yī
bàng jí
bàng pái
bàng qīn
bàng tōng
bàng zhào
bàng jiàn
bàng míng
bàng wǎn
bàng jué
bàng gù
bàng pái
bàng shǔ
bàng ài
bàng gài
bàng qī
bàng huáng
bàng jìng
bàng xiǎn
bàng shī
bàng fàn
bàng xíng
bàng hù
bàng lín
bàng yǐng
bàng zhōu
bàng guān
bàng jīn
bàng fèi
bàng chè
bàng shǎng
bàng shè
bàng biān
bàng niǔ
bàng bái
bàng liàng
bàng zūn
wéi fàn
suō fàn
shùn fàn
xiōng fàn
cóng fàn
fù fàn
guàn fàn
àn fàn
jiǎn fàn
chū fàn
huǒ fàn
qiè fàn
jī fàn
xián fàn
yì fàn
qiǎn fàn
wǔ fàn
yí fàn
kàng fàn
qīn fàn
bù fàn
shǒu fàn
dào fàn
xiōng fàn
dú fàn
tóng fàn
chōng fàn
sì fàn
shī fàn
cí fàn
jiān fàn
rù fàn
yān fàn
fǎng fàn
gù fàn
má fàn
zhèng fàn
guò fàn
nèi fàn
mào fàn
fēi fàn
nǎo fàn
diào fàn
nì fàn
jiān fàn
jié fàn
chóng fàn
qiú fàn
zāng fàn
táo fàn
rén fàn
léi fàn
wěi fàn
rě fàn
xiāng fàn
bàng fàn
ǒu fàn
chāo fàn
lěi fàn
lái fàn
lǚ fàn
qī fàn
jīng fàn
cè fàn
wǔ fàn
zhēn fàn
qíng fàn
hǒng fàn
líng fàn
gān fàn
wù fàn
bào fàn
jiǎn fàn
běn fàn
sàn fàn
dǐ fàn
yì fàn
yào fàn
zéi fàn
dú fàn
zhǔ fàn
zhǎn fàn
zài fàn
líng fàn
chù fàn
mài fàn
mìng fàn
qiān fàn
gòng fàn
líng fàn
rèn fàn
fēng fàn
jūn fàn
qīn fàn
mèi fàn
jìn fàn
zhàn fàn
jìn fàn
chì fàn
xiá fàn
zuì fàn
pū fàn
yú fàn
méng fàn
shāng fàn
cuàn fàn
⒈ 诗赋在同一篇章中重复应用意义有别而字面相同的语词,称“傍犯”。
引宋沉括《梦溪笔谈·艺文二》:“如徐陵云:‘陪游馺娑,骋纤腰於结风;长乐鸳鸯,奏新声於度曲。’又云:‘厌长乐之疏钟,劳中宫之缓箭。’虽两‘长乐’,意义不同,不为重复,此类为‘傍犯’。”
明杨慎《丹铅总录·史籍·文有傍犯》:“又刘禹锡律诗,前联云:‘雪里高山头早白。’后联云:‘於公必有高门庆。’自注:‘高山本高;高门使之高也。’亦傍犯之例。”
傍bàng(1)(动)靠近:船~了岸|依山~水。(2)(动)临近(指时间):~晚|~亮儿|~黑。
犯读音:fàn犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。