tián lín
tián wèi
tián guǎ
tián xiàn
tián yīng
tián qiáo
tián fā
tián chōng
tián hé
tián jiē
tián yā
tián yì
tián hǎi
tián sè
tián biǎn
tián fǔ
tián xiě
tián zé
tián dǔ
tián pián
tián wěi
tián ān
tián ài
tián bǎng
tián hè
tián xiàn
tián xiàn
tián píng
tián bào
tián fǔ
tián tián
tián mǎn
tián liào
tián péi
tián jù
tián fáng
tián xiè
tián hóng
tián zǐ
tián è
tián nà
tián xiě
tián rán
tián fāng
tián cāng
tián yān
tián huà
tián shí
tián cí
tián huì
tián yē
tián liè
tián chí
tián bǔ
tián shí
tián qī
tián zǒng
tián sù
tián fú
tián qì
tián yā
tián jī
tián mén
tián shū
tián rèn
tián tiē
quán tiē
lèi tiē
yī tiē
jìn tiē
yào tiē
tián tiē
yù tiē
mǐ tiē
chū tiē
lùn tiē
ān tiē
piào tiē
fú tiē
níng tiē
jiǎ tiē
jiǎn tiē
rǔ tiē
hūn tiē
bǎng tiē
huí tiē
fèng tiē
fáng tiē
sù tiē
pī tiē
shū tiē
jūn tiě
yāo tiē
míng tiě
fǔ tiě
yǔn tiē
bàng tiē
fǔ tiē
qiāng tiē
bǔ tiē
bēi tiè
quàn tiē
yán tiē
yù tiē
diào tiē
quán tiē
guān tiē
shú tiē
xiè tiě
quán tiē
fǎ tiè
mó tiē
jiē tiě
bǐ tiē
huà tiè
bǐng tiē
dài tiē
jiǎn tiě
jià tiē
bài tiě
jiǎn tiē
qǐng tiē
bào tiě
gù tiē
é tiē
cǎo tiē
bù tiē
lín tiè
jiě tiē
dān tiē
níng tiē
gé tiē
pǔ tiē
qián tiē
jūn tiē
tái tiē
zì tiè
dú tiē
qǐng tiě
hù tiē
shì tiě
fú tiē
liù tiē
tuǒ tiē
cóng tiē
fù tiē
fú tiē
yán tiē
jiān tiē
xiāng tiē
juàn tiē
chūn tiě
píng tiē
kuò tiē
zhù tiē
huàn tiě
tái tiē
pò tiē
shǒu tiē
jiào tiē
yù tiē
shuō tiē
hēi tiě
jīn tiē
mò tiē
yíng tiē
jí tiē
bǎng tiē
qiān tiē
gēng tiě
dìng tiē
tǐ tiē
xíng tiē
wén tiē
唐代科举制度中的明经科以“帖经”试士,应试者须填写被帖去的经文,故称填帖。
⒈ 唐代科举制度中的明经科以“帖经”试士,应试者须填写被帖去的经文,故称填帖。 《新唐书·选举志上》:“进士科起於隋大业中,是时犹试策。
引高宗朝, 刘思立加进士杂文,明经填帖。”
1. 把空缺的地方塞满或补满:填塞。填补。填充。填空(kòng )。义愤填膺。
2. 在空白表格上按项目写:填表。填词。
3. 形容声音巨大:填然。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiē ]1. 妥适:妥帖。安帖。
2. 顺从,驯服:服帖。俯首帖耳。
3. 姓。