léi gǔ
jié gǔ
chuí gǔ
zhuā gǔ
gāng gǔ
là gǔ
jiù gǔ
xiàn gǔ
xī gǔ
chá gǔ
fú gǔ
lóu gǔ
gāng gǔ
tiān gǔ
fǔ gǔ
táo gǔ
chuàn gǔ
fǔ gǔ
qí gǔ
shū gǔ
gē gǔ
tuó gǔ
jiào gǔ
qú gǔ
fàng gǔ
dà gǔ
hé gǔ
jiè gǔ
yún gǔ
líng gǔ
yíng gǔ
shǒu gǔ
gāi gǔ
bù gǔ
léi gǔ
yá gǔ
dōng gǔ
yùn gǔ
lián gǔ
wǔ gǔ
sàn gǔ
xíng gǔ
fá gǔ
dǎ gǔ
huì gǔ
hé gǔ
qí gǔ
zhōng gǔ
pí gǔ
lù gǔ
jié gǔ
míng gǔ
xiǎo gǔ
sān gǔ
ěr gǔ
qiáo gǔ
wā gǔ
shǔ gǔ
táng gǔ
fú gǔ
bēn gǔ
zhuàn gǔ
fù gǔ
dá gǔ
táo gǔ
lòu gǔ
yà gǔ
hòu gǔ
chéng gǔ
jīng gǔ
shā gǔ
jìn gǔ
jìn gǔ
jiǎng gǔ
kǎn gǔ
gāo gǔ
yú gǔ
bāng gǔ
gāo gǔ
náo gǔ
cào gǔ
pí gǔ
wò gǔ
biān gǔ
èr gǔ
huáng gǔ
fén gǔ
jiàn gǔ
hú gǔ
huā gǔ
mán gǔ
tóng gǔ
gēng gǔ
jí gǔ
shuò gǔ
kuí gǔ
tiě gǔ
fēng gǔ
dǎo gu
bèng gǔ
yà gǔ
zhōu gǔ
chān gǔ
jīng gǔ
wán gǔ
hé gǔ
tōng gǔ
huà gǔ
jiàn gǔ
xuán gǔ
gòng gǔ
yǎ gǔ
yá gǔ
jī gǔ
chén gǔ
xìn gǔ
cháo gǔ
wù gǔ
bù gǔ
gá gǔ
jīn gǔ
kāi gǔ
bū gǔ
yǎn gǔ
fǎ gǔ
chuán gǔ
huǒ gǔ
pán gǔ
gāo gǔ
yán gǔ
zhàng gǔ
zhēng gǔ
qiáo gǔ
wǎ gǔ
yú gǔ
dié gǔ
mù gǔ
cháo gǔ
jīn gǔ
hé gǔ
yáo gǔ
yì gǔ
bào gǔ
yán gǔ
xiāo gǔ
jūn gǔ
yī gǔ
yāng gǔ
piāo gǔ
fàn gǔ
fā gǔ
xìn gǔ
yà gǔ
kuà gǔ
nuó gǔ
jìn gǔ
lìng gǔ
jiā gǔ
dié gǔ
jīng gǔ
tīng gǔ
dān gǔ
liàng gǔ
gāo gǔ
yāo gǔ
tí gǔ
dān gǔ
diǎn gǔ
tuó gǔ
shè gǔ
cháng gǔ
luó gǔ
mán gǔ
jià gǔ
chuí gǔ
wěi gǔ
shòu gǔ
liù gǔ
biān gǔ
shí gǔ
qǐ gǔ
yú gǔ
tǔ gǔ
bǎn gǔ
cāo gǔ
gōng gǔ
luó gǔ
jǐng gǔ
⒈ 鼓槌和鼓。
引《汉书·李寻传》:“故古之王者,尊天地,重阴阳,敬四时,严月令。顺之以善政,则和气可立致,犹枹鼓之相应也。”
颜师古注:“枹,击鼓之椎也。”
⒉ 指战鼓。
引《国语·齐语》:“执枹鼓立於军门,使百姓皆加勇焉。”
《史记·司马穰苴列传》:“将受命之日则忘其家,临阵约束则忘其亲,援枹鼓之急则忘其身。”
《续资治通鉴·宋仁宗嘉祐六年》:“﹝王凯﹞至临阵援枹鼓,毅然不少假。”
清戴名世《崇祯癸未榆林城守纪略》:“受国厚恩,敢不执槖鞬援枹鼓以效死?”
⒊ 指报警之鼓。
引《汉书·张敞传》:“﹝张敞﹞穷治所犯,或一人百餘发,尽行法罚。由是桴鼓稀鸣,市无偷盗,天子嘉之。”
《后汉书·酷吏传·董宣》:“﹝董宣﹞后特徵为洛阳令……由是搏击豪强,莫不震慄。京师号为‘卧虎’。歌之曰:‘枹鼓不鸣董少平。’”
宋陈师道《代谢西川提点刑狱表》:“家有刑书,知而不犯,地为沃野,富以无求。囹圄屡空,枹鼓几困。”
⒋ 喻指军旅。
引汉扬雄《解嘲》:“叔孙通起於枹鼓之间,解甲投戈,遂作君臣之仪。”
古代战阵所用的鼓,后为军阵的代词。
1. 同“桴”。
鼓读音:gǔ鼓gǔ(1)(名)(~儿)打击乐器;多为圆桶形或扁圆形;中间空;一面或两面蒙着皮革:铜~|手~|大~|花~。(2)(名)形状、声音、作用像鼓的:石~|蛙~|耳~。(3)(动)使某些乐器或东西发出声音;敲:~琴|~掌。(4)(动)用风箱等扇(风):~风。(5)(动)发动;振奋:~动|~励|~舞|~起勇气|~足干劲。(6)(动)凸起;涨大:他~着嘴半天没出声|口袋装得~~的。