蛮鼓


蛮鼓的组词


蛮盒

mán hé

蛮江

mán jiāng

蛮樯

mán qiáng

蛮荒

mán huāng

蛮酋

mán qiú

蛮荆

mán jīng

蛮彝

mán yí

蛮纸

mán zhǐ

蛮人

mán rén

蛮左

mán zuǒ

蛮缠

mán chán

蛮邸

mán dǐ

蛮娘

mán niáng

蛮靴

mán xuē

蛮毡

mán zhān

蛮歌

mán gē

蛮作

mán zuò

蛮榼

mán kē

蛮里

mán lǐ

蛮莫

mán mò

蛮妆

mán zhuāng

蛮瘴

mán zhàng

蛮裔

mán yì

蛮貉

mán mò

蛮酒

mán jiǔ

蛮獠

mán liáo

蛮楚

mán chǔ

蛮力

mán lì

蛮横

mán hèng

蛮鞾

mán xuē

蛮野

mán yě

蛮儿

mán ér

蛮徭

mán yáo

蛮唱

mán chàng

蛮婆

mán pó

蛮垂

mán chuí

蛮蕉

mán jiāo

蛮会

mán huì

蛮笺

mán jiān

蛮暴

mán bào

蛮查

mán zhā

蛮方

mán fāng

蛮僮

mán tóng

蛮布

mán bù

蛮峤

fǔ kuài

蛮奴

mán nú

蛮君

mán jūn

蛮书

mán shū

蛮船

mán chuán

蛮服

mán fú

蛮腰

mán yāo

蛮土

mán tǔ

蛮民

mán mín

蛮客

mán kè

蛮鞭

mán biān

蛮村

mán cūn

蛮做

mán zuò

蛮僿

mán sài

蛮珍

mán zhēn

蛮畿

mán jī

蛮蛮

mán mán

蛮语

mán yǔ

蛮王

mán wáng

蛮藤

mán téng

蛮僰

mán bó

蛮床

mán chuáng

蛮花

mán huā

蛮性

mán xìng

蛮狄

mán dí

蛮族

mán zú

蛮触

mán chù

蛮夏

mán xià

蛮子

mán zi

蛮茶

mán chá

蛮猓

mán guō

蛮府

mán fǔ

蛮猺

mán yáo

蛮鼓

mán gǔ

蛮虫

mán chóng

蛮陬

mán zōu

蛮淫

mán yín

蛮市

mán shì

蛮圻

mán qí

蛮功

mán gōng

蛮髦

mán máo

蛮峒

mán dòng

蛮蜑

mán dàn

蛮舶

mán bó

蛮鴃

mán jué

蛮话

mán huà

蛮落

mán luò

蛮氏

mán shì

蛮勇

mán yǒng

蛮寇

mán kòu

蛮童

mán tóng

蛮牌

mán pái

蛮货

mán huò

蛮禽

mán qín

蛮悍

mán hàn

蛮音

mán yīn

蛮俗

mán sú

蛮锦

mán jǐn

蛮果

mán guǒ

蛮虏

mán lǔ

蛮庭

mán tíng

蛮估

mán gū

蛮气

mán qì

蛮头

mán tóu

蛮弦

mán xián

蛮为

mán wéi

蛮干

mán gàn

蛮隶

mán lì

蛮烟

mán yān

蛮貃

mán mò

蛮貊

mán mò

蛮鼍

mán tuó

蛮溪

mán xī

蛮俚

mán lǐ

蛮畜

mán chù

蛮强

mán qiáng

蛮男

mán nán

蛮犷

mán guǎng

蛮徼

mán jiǎo

蛮利

mán lì

蛮罽

mán jì

蛮箐

mán jīng

蛮皮

mán pí

蛮夷

mán yí

蛮劲

mán jìn

蛮军

mán jūn

蛮声

mán shēng


二鼓

èr gǔ

骛鼓

wù gǔ

进鼓

jìn gǔ

堂鼓

táng gǔ

掆鼓

gāng gǔ

鼜鼓

cào gǔ

严鼓

yán gǔ

桴鼓

fú gǔ

花鼓

huā gǔ

击鼓

jī gǔ

鹭鼓

lù gǔ

拊鼓

fǔ gǔ

揩鼓

kāi gǔ

石鼓

shí gǔ

发鼓

fā gǔ

曙鼓

shǔ gǔ

火鼓

huǒ gǔ

县鼓

xiàn gǔ

迸鼓

bèng gǔ

耳鼓

ěr gǔ

提鼓

tí gǔ

鞞鼓

pí gǔ

坎鼓

kǎn gǔ

铁鼓

tiě gǔ

箫鼓

xiāo gǔ

大鼓

dà gǔ

讶鼓

yà gǔ

驾鼓

jià gǔ

画鼓

huà gǔ

周鼓

zhōu gǔ

节鼓

jié gǔ

漏鼓

lòu gǔ

噶鼓

gá gǔ

悬鼓

xuán gǔ

打鼓

dǎ gǔ

暮鼓

mù gǔ

钟鼓

zhōng gǔ

警鼓

jǐng gǔ

一鼓

yī gǔ

胡鼓

hú gǔ

愚鼓

yú gǔ

天鼓

tiān gǔ

晨鼓

chén gǔ

讲鼓

jiǎng gǔ

蛮鼓

mán gǔ

茶鼓

chá gǔ

堠鼓

hòu gǔ

鱼鼓

yú gǔ

砑鼓

yà gǔ

秧鼓

yāng gǔ

尾鼓

wěi gǔ

迓鼓

yà gǔ

鞔鼓

mán gǔ

腊鼓

là gǔ

飘鼓

piāo gǔ

铃鼓

líng gǔ

长鼓

cháng gǔ

睾鼓

gāo gǔ

钲鼓

zhēng gǔ

鼖鼓

fén gǔ

伐鼓

fá gǔ

铜鼓

tóng gǔ

旗鼓

qí gǔ

步鼓

bù gǔ

陔鼓

gāi gǔ

朔鼓

shuò gǔ

贲鼓

bēn gǔ

舋鼓

xìn gǔ

板鼓

bǎn gǔ

擂鼓

léi gǔ

枹鼓

fú gǔ

臯鼓

gāo gǔ

摇鼓

yáo gǔ

传鼓

chuán gǔ

社鼓

shè gǔ

更鼓

gēng gǔ

谏鼓

jiàn gǔ

起鼓

qǐ gǔ

合鼓

hé gǔ

鞭鼓

biān gǔ

歌鼓

gē gǔ

睪鼓

yì gǔ

楹鼓

yíng gǔ

通鼓

tōng gǔ

量鼓

liàng gǔ

衙鼓

yá gǔ

担鼓

dān gǔ

瓦鼓

wǎ gǔ

攻鼓

gōng gǔ

谯鼓

qiáo gǔ

跨鼓

kuà gǔ

布鼓

bù gǔ

津鼓

jīn gǔ

戒鼓

jiè gǔ

手鼓

shǒu gǔ

掺鼓

chān gǔ

偃鼓

yǎn gǔ

咎鼓

jiù gǔ

会鼓

huì gǔ

檐鼓

yán gǔ

衢鼓

qú gǔ

棡鼓

gāng gǔ

鯨鼓

jīng gǔ

饭鼓

fàn gǔ

槌鼓

chuí gǔ

簧鼓

huáng gǔ

河鼓

hé gǔ

晓鼓

xiǎo gǔ

迭鼓

dié gǔ

耘鼓

yún gǔ

串鼓

chuàn gǔ

腰鼓

yāo gǔ

负鼓

fù gǔ

鑼鼓

luó gǔ

答鼓

dá gǔ

羯鼓

jié gǔ

建鼓

jiàn gǔ

韵鼓

yùn gǔ

边鼓

biān gǔ

捣鼓

dǎo gu

晡鼓

bū gǔ

六鼓

liù gǔ

鼍鼓

tuó gǔ

驼鼓

tuó gǔ

铙鼓

náo gǔ

听鼓

tīng gǔ

单鼓

dān gǔ

雷鼓

léi gǔ

叠鼓

dié gǔ

何鼓

hé gǔ

烽鼓

fēng gǔ

土鼓

tǔ gǔ

放鼓

fàng gǔ

丸鼓

wán gǔ

蛙鼓

wā gǔ

法鼓

fǎ gǔ

鼛鼓

gāo gǔ

樵鼓

qiáo gǔ

点鼓

diǎn gǔ

鞉鼓

táo gǔ

军鼓

jūn gǔ

釜鼓

fǔ gǔ

雅鼓

yǎ gǔ

梆鼓

bāng gǔ

金鼓

jīn gǔ

鲨鼓

shā gǔ

共鼓

gòng gǔ

转鼓

zhuàn gǔ

和鼓

hé gǔ

兽鼓

shòu gǔ

晋鼓

jìn gǔ

冬鼓

dōng gǔ

信鼓

xìn gǔ

城鼓

chéng gǔ

散鼓

sàn gǔ

卧鼓

wò gǔ

鼙鼓

pí gǔ

潮鼓

cháo gǔ

操鼓

cāo gǔ

行鼓

xíng gǔ

皋鼓

gāo gǔ

书鼓

shū gǔ

急鼓

jí gǔ

令鼓

lìng gǔ

锣鼓

luó gǔ

连鼓

lián gǔ

挝鼓

zhuā gǔ

杖鼓

zhàng gǔ

椎鼓

chuí gǔ

鲸鼓

jīng gǔ

傩鼓

nuó gǔ

夔鼓

kuí gǔ

齐鼓

qí gǔ

暴鼓

bào gǔ

旌鼓

jīng gǔ

笳鼓

jiā gǔ

牙鼓

yá gǔ

五鼓

wǔ gǔ

楼鼓

lóu gǔ

盘鼓

pán gǔ

渔鼓

yú gǔ

朝鼓

cháo gǔ

釂鼓

jiào gǔ

鸣鼓

míng gǔ

鼗鼓

táo gǔ

三鼓

sān gǔ

夕鼓

xī gǔ

禁鼓

jìn gǔ

上一组词:猪猡
下一组词:香隂

更多蛮的组词

蛮鼓的意思


词语解释:

1.南方一种大鼓。也叫蜀鼓。

引证解释:

⒈ 南方一种大鼓。也叫蜀鼓。

引唐杜牧《怀锺陵旧游》诗之二:“滕阁中春綺席开,《柘枝》蛮鼓殷晴雷。”

网络解释:

蛮鼓

蛮鼓是一个汉语词语,读音是mán gǔ,是指南方一种大鼓。也叫蜀鼓。
更多鼓的组词

蛮鼓详细解释


读音:mán

蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。

读音:gǔ

鼓gǔ(1)(名)(~儿)打击乐器;多为圆桶形或扁圆形;中间空;一面或两面蒙着皮革:铜~|手~|大~|花~。(2)(名)形状、声音、作用像鼓的:石~|蛙~|耳~。(3)(动)使某些乐器或东西发出声音;敲:~琴|~掌。(4)(动)用风箱等扇(风):~风。(5)(动)发动;振奋:~动|~励|~舞|~起勇气|~足干劲。(6)(动)凸起;涨大:他~着嘴半天没出声|口袋装得~~的。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025