fàn bō
fàn gé
fàn wǎn
fàn yǐn
fàn huò
fàn sì
fàn pán
fàn lì
fàn bāo
fàn qián
fàn zhuō
fàn cài
fàn chē
fàn tān
fàn wèng
fàn kǒu
fàn pù
fàn tóu
fàn tǒng
fàn gǎn
fàn zhé
fàn mǐ
fàn qiǔ
fàn liáng
fàn qǔ
fàn niú
fàn tiē
fàn zhǒu
fàn kē
fàn dài
fàn bǐ
fàn hán
fàn jiā
fàn sūn
fàn wǎn
fàn dào
fàn qí
fàn guō
fàn táng
fàn wán
fàn guā
fàn guàn
fàn piào
fàn guǎn
fàn yáo
fàn huì
fàn shí
fàn luó
fàn shēn
fàn gēng
fàn hé
fàn shi
fàn chǎng
fàn zèng
fàn tǒng
fàn zhù
fàn tīng
fàn méi
fàn kù
fàn zhǔ
fàn chuáng
fàn yù
fàn gǔ
fàn tuán
fàn jú
fàn sēng
fàn dān
fàn bì
fàn wèng
fàn zhōng
fàn qìng
fàn shān
fàn yú
fàn wù
fàn chǎng
fàn lán
fàn zī
fàn jǔ
fàn shù
fàn chuáng
fàn kēng
fàn zhuāng
fàn yín
fàn hán
fàn kǎ
fàn qín
fàn bō
fàn náng
fàn qì
fàn xīng
fàn pán
fàn shěn
fàn shū
fàn yù
fàn diàn
fàn dòu
⒈ 专门出售饭菜的摊子。
引徐珂《清稗类钞·饮食·饮食之所》:“有饭摊,陈列於露天,为苦力就餐之所。”
邓友梅《烟壶》十:“大街两旁有的是饭摊茶馆,吃喝也方便。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
摊读音:tān摊tān(1)(动)摆开;铺平。(2)(名)(~儿)设在路旁、广场上的售货处:水果~儿。(3)(量)用于摊开的糊状物:一~稀泥。(4)(动)烹饪方法;把糊状食物倒在锅中摊开成为薄片形:~煎饼 。(5)(动)分担。(6)(动)碰到;落到(多指不如意的事情):事情虽小;~在他身上就受不了。