fàn gé
fàn táng
fàn qǔ
fàn pán
fàn hán
fàn huò
fàn tiē
fàn gǔ
fàn qín
fàn zhōng
fàn guā
fàn wèng
fàn zī
fàn gēng
fàn sēng
fàn jú
fàn chuáng
fàn cài
fàn shān
fàn zèng
fàn tān
fàn dào
fàn dòu
fàn bō
fàn chǎng
fàn wèng
fàn zhù
fàn qí
fàn guàn
fàn jiā
fàn zhuō
fàn qiǔ
fàn luó
fàn niú
fàn náng
fàn dài
fàn zhǔ
fàn zhǒu
fàn qián
fàn sūn
fàn guǎn
fàn dān
fàn bǐ
fàn tóu
fàn sì
fàn shū
fàn qì
fàn kǎ
fàn lán
fàn yín
fàn piào
fàn wù
fàn wǎn
fàn kù
fàn tuán
fàn kǒu
fàn liáng
fàn huì
fàn diàn
fàn zhuāng
fàn yǐn
fàn yù
fàn lì
fàn jǔ
fàn pán
fàn chǎng
fàn yáo
fàn shěn
fàn bō
fàn gǎn
fàn yù
fàn shù
fàn qìng
fàn yú
fàn kē
fàn guō
fàn hán
fàn chuáng
fàn chē
fàn zhé
fàn tǒng
fàn pù
fàn wán
fàn kēng
fàn bì
fàn xīng
fàn shi
fàn tǒng
fàn wǎn
fàn shēn
fàn shí
fàn mǐ
fàn tīng
fàn méi
fàn bāo
fàn hé
⒈ 亦作“饭罋”。 一种盛饭的陶器,腹部较大。一本作“饭瓮”。
引《隋书·五行志》:“童謡曰:七月刈禾伤早,九月喫糕正好,十月洗荡饭瓮,十一月出却赵老。”
宋苏轼《除夜大雪元日早晴遂行》诗:“春雪虽云晚,春麦犹可种。敢怨行役劳,助尔歌饭罋。”
⒉ 饭下埋的肉。一本作“饭罋”。
引宋苏轼《和蒋夔寄茶》:“厨中蒸粟堆饭瓮,大杓更取酸生涎。”
王十朋集注:“子仁曰:山东人埋肉於饭下而食之,谓之饭瓮。”