fàn sì
fàn bō
fàn zhōng
fàn tān
fàn pán
fàn shū
fàn kù
fàn chuáng
fàn gé
fàn wèng
fàn gǎn
fàn pán
fàn piào
fàn huì
fàn náng
fàn kǎ
fàn dān
fàn kēng
fàn jiā
fàn qìng
fàn cài
fàn wǎn
fàn sūn
fàn tǒng
fàn shi
fàn yù
fàn lì
fàn bō
fàn shān
fàn zī
fàn tiē
fàn diàn
fàn lán
fàn táng
fàn zhǒu
fàn guā
fàn hán
fàn dào
fàn qiǔ
fàn qí
fàn qín
fàn wǎn
fàn guàn
fàn dòu
fàn zhù
fàn zhuāng
fàn tǒng
fàn sēng
fàn kē
fàn yín
fàn guō
fàn tóu
fàn méi
fàn zhuō
fàn huò
fàn jú
fàn zèng
fàn yáo
fàn chuáng
fàn shěn
fàn chē
fàn zhé
fàn jǔ
fàn shēn
fàn qǔ
fàn qì
fàn wù
fàn dài
fàn pù
fàn hán
fàn niú
fàn yú
fàn tuán
fàn shí
fàn wán
fàn wèng
fàn bǐ
fàn liáng
fàn shù
fàn zhǔ
fàn gǔ
fàn guǎn
fàn xīng
fàn tīng
fàn luó
fàn kǒu
fàn gēng
fàn mǐ
fàn hé
fàn yǐn
fàn qián
fàn bì
fàn chǎng
fàn chǎng
fàn yù
fàn bāo
⒈ 指百里奚饭牛于秦国之事。后用以比喻贤才屈身于卑贱之事。参见“饭牛”。
引唐黄滔《误笔牛赋》:“足令饮潁牵怀,饭秦动思。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
秦读音:qín秦qín(1)(名)周朝国名;在今陕西中部;甘肃东部。(2)(名)朝代;公元前221…公元前206;秦始皇嬴政所建。(3)(名)指陕西和甘肃。特指陕西。(4)(名)(Qín)姓。