fàn yín
fàn wèng
fàn xīng
fàn sūn
fàn zhù
fàn yáo
fàn shù
fàn dào
fàn náng
fàn yù
fàn guā
fàn qín
fàn gǎn
fàn pù
fàn hé
fàn tān
fàn bō
fàn tīng
fàn jiā
fàn zhǒu
fàn shi
fàn shěn
fàn zī
fàn liáng
fàn guàn
fàn shū
fàn huò
fàn hán
fàn diàn
fàn zhōng
fàn wán
fàn yú
fàn chuáng
fàn zhé
fàn tuán
fàn bō
fàn tiē
fàn shēn
fàn pán
fàn mǐ
fàn wǎn
fàn tǒng
fàn pán
fàn jú
fàn qián
fàn chǎng
fàn méi
fàn sēng
fàn kù
fàn zhuāng
fàn qǔ
fàn qì
fàn dòu
fàn tǒng
fàn huì
fàn yǐn
fàn kǒu
fàn chuáng
fàn chǎng
fàn luó
fàn gé
fàn shí
fàn bì
fàn zèng
fàn wèng
fàn dān
fàn zhuō
fàn qìng
fàn jǔ
fàn kē
fàn dài
fàn piào
fàn bǐ
fàn tóu
fàn sì
fàn táng
fàn qiǔ
fàn cài
fàn wù
fàn yù
fàn gǔ
fàn bāo
fàn hán
fàn zhǔ
fàn shān
fàn gēng
fàn guō
fàn qí
fàn kǎ
fàn lì
fàn niú
fàn guǎn
fàn kēng
fàn lán
fàn wǎn
fàn chē
饭甑fànzèng
(1) 煮.饭的蒸笼。甑,古代蒸食的炊器
英food steamer made of bamboo⒈ 以陶或竹、木制成用来蒸饭的器具。
引宋张师正《倦游杂录》:“山民或以搆茅庐,或以为桥梁,为饭甑。”
明陈继儒《珍珠船》卷四:“江陵号衣冠藪,人言琵琶多於饭甑,措大多於鯽鱼。”
潘漠华《乡心》:“那边便满是破饭甑碎碗片和一堆堆的断砖残瓦。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
甑读音:zèng甑zèng(1)(名)古代炊具。(2)(名)(~子)蒸米饭等用的木制桶状器具。(3)(名)蒸馏或使物体分解用的器皿:饭~|曲颈~。