fàn jǔ
fàn guā
fàn chuáng
fàn jú
fàn dào
fàn bì
fàn kēng
fàn qín
fàn yù
fàn qí
fàn bāo
fàn bō
fàn chuáng
fàn shū
fàn zī
fàn qián
fàn sēng
fàn qǔ
fàn jiā
fàn niú
fàn méi
fàn náng
fàn wèng
fàn wǎn
fàn qìng
fàn piào
fàn chǎng
fàn xīng
fàn huò
fàn zhǒu
fàn lán
fàn shān
fàn wǎn
fàn tǒng
fàn chē
fàn gǔ
fàn shēn
fàn qiǔ
fàn bō
fàn kǎ
fàn kǒu
fàn shí
fàn wèng
fàn yù
fàn dài
fàn tān
fàn dān
fàn yǐn
fàn kù
fàn zhé
fàn pù
fàn shù
fàn tóu
fàn wán
fàn shěn
fàn hé
fàn huì
fàn guǎn
fàn zèng
fàn táng
fàn shi
fàn pán
fàn yáo
fàn gé
fàn tiē
fàn hán
fàn zhǔ
fàn zhuāng
fàn gēng
fàn bǐ
fàn guàn
fàn sì
fàn diàn
fàn guō
fàn lì
fàn zhù
fàn tīng
fàn hán
fàn sūn
fàn mǐ
fàn liáng
fàn dòu
fàn chǎng
fàn zhōng
fàn luó
fàn tǒng
fàn pán
fàn tuán
fàn kē
fàn zhuō
fàn gǎn
fàn wù
fàn cài
fàn yú
fàn yín
fàn qì
kòu zhōng
chén zhōng
mǔ zhōng
chán zhōng
yí zhōng
hán zhōng
huá zhōng
fàn zhōng
liàng zhōng
shǔ zhōng
chū zhōng
shǎng zhōng
dú zhōng
qíng zhōng
xiǎo zhōng
fàn zhōng
dào zhōng
guà zhōng
diàn zhōng
gǔ zhōng
sāng zhōng
qiú zhōng
liù zhōng
yuè zhōng
mǔ zhōng
yìng zhōng
dì zhōng
jīng zhōng
fēn zhōng
jiǔ zhōng
hào zhōng
yǎ zhōng
chēn zhōng
lín zhōng
shuāng zhōng
yáo zhōng
míng zhōng
mù zhōng
kōng zhong
jiǎ zhōng
gē zhōng
diǎn zhōng
jiǎng zhōng
qīng zhōng
tǎ zhōng
gē zhōng
bó zhōng
huáng zhōng
gū zhōng
dǐng zhōng
mǔ zhōng
jiā zhōng
fǔ zhōng
huā zhōng
sēng zhōng
diǎn zhōng
dà zhōng
qiú zhōng
pái zhōng
bì zhōng
sòng zhōng
wǔ zhōng
zhàn zhōng
jī zhōng
jìng zhōng
biān zhōng
shí zhōng
jǐng zhōng
gài zhōng
hòu zhōng
hóng zhōng
hǎo zhōng
wàn zhōng
diào zhōng
zhuàng zhōng
jìn zhōng
shān zhōng
lóng zhōng
hóng zhōng
fēng zhōng
mǔ zhōng
qìng zhōng
qiān zhōng
fú zhōng
jǐng zhōng
shū zhōng
jiǔ zhōng
shēng zhōng
míng zhōng
tái zhōng
bǎi zhōng
fú zhōng
⒈ 寺庙中召唤僧尼进餐的钟声。
引唐元稹《元和五年予官不了罚俸西归因投五十韵》:“冷饮空腹杯,因成日高醉。酒醒闻饭钟,随僧受遗施。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。