jì kù
jì suí
jì nǚ
jì cì
jì jūn
jì hǔ
jì nuò
jì hòu
jì lí
jì shāng
jì mèi
jì dōng
jì fù
jì lián
jì shū
jì xiàng
jì dù
jì sú
jì xià
jì yuè
jì cái
jì fēng
jì jiē
jì chūn
jì yú
jì kǎo
jì mèng
jì mǔ
jì zhǔ
jì lèi
jì wáng
jì dì
jì jié
jì zǐ
jì yè
jì bào
jì qiū
jì dài
jì xìng
jì yǎ
jì shì
jì hàn
jì shì
jì xié
jì huì
jì zhǐ
jì báo
jì lán
jì juàn
jì lù
jì kān
jì guā
jì mò
jì xié
fǎng sú
cū sú
héng sú
hùn sú
chū sú
lóng sú
àn sú
mán sú
zhuī sú
yīn sú
wán sú
cuì sú
qún sú
qiān sú
cāng sú
jì sú
ruǎn sú
hūn sú
lí sú
méng sú
qīng sú
xiāng sú
ào sú
hūn sú
yōng sú
tōng sú
zhèng sú
cóng sú
jīng sú
jì sú
xí sú
méng sú
gé sú
kuà sú
báo sú
wù sú
cháng sú
chén sú
dù sú
wán sú
tuō sú
lòu sú
bǐ sú
gǎi sú
méng sú
fǎn sú
lǐ sú
jī sú
mèi sú
gòu sú
jiǎo sú
fēng sú
xùn sú
ào sú
bì sú
chán sú
wéi sú
wěi sú
wèn sú
fú sú
běn sú
fǔ sú
shí sú
dùn sú
yáo sú
bēi sú
bài sú
jué sú
bǐ sú
fù sú
dì sú
zǒu sú
lí sú
bì sú
rén sú
bá sú
jiù sú
ǒu sú
cāng sú
jí sú
niǎo sú
huì sú
biān sú
dī sú
è sú
bù sú
huán sú
shí sú
pí sú
lí sú
chǔ sú
dào sú
miǎn sú
jià sú
yǎ sú
jìn sú
luàn sú
bìng sú
zhuó sú
mín sú
měi sú
hùn sú
suí sú
qū sú
chái sú
tuí sú
jǐng sú
diāo sú
bì sú
guàn sú
chén sú
huà sú
hé sú
chǒu sú
xún sú
jìng sú
pǐn sú
mài sú
fàn sú
xuàn sú
luò sú
yú sú
jùn sú
biǎn sú
chǔn sú
guān sú
jū sú
qún sú
lì sú
piāo sú
fù sú
tóng sú
fū sú
wén sú
chāo sú
fán sú
fēng sú
wū sú
suān sú
é sú
guǎng sú
liáo sú
shì sú
mò sú
biǎo sú
chéng sú
dǔ sú
xùn sú
lǐ sú
chún sú
jì sú
xiá sú
kuāng sú
chǐ sú
tǔ sú
chún sú
bì sú
gù sú
shū sú
sēng sú
juān sú
bà sú
guǐ sú
jí sú
cū sú
shū sú
biān sú
hài sú
tān sú
shùn sú
qióng sú
yì sú
fù sú
liú sú
guó sú
xiāo sú
yì sú
chēng sú
biàn sú
jī sú
shāng sú
yí sú
shè sú
jiāo sú
qì sú
xún sú
yín sú
cūn sú
wěi sú
miǎo sú
jùn sú
xuàn sú
⒈ 指末世颓败的风俗。
引《宋书·明帝纪》:“庶淳风至教,微遵太古,阜财兴让,少敦季俗。”
唐刘待价《独孤仁政碑》:“季俗为之惩革,淳风由是兴行。”
《旧唐书·后妃传上·贤妃徐氏》:“虽驰华於季俗,实败素於淳风。”
季jì(1)(名)一年分春夏秋冬四季;一季三个月。(2)(名)(~儿)季节:雨~|旺~|西瓜~儿。(3)(名)指一个时期的末了:清~(清朝末年)|明之~世。(4)(名)指一季的末一个月:~春(农历三月)。参看“孟”、“仲”。(5)(名)在弟兄排行里代表第四或最小的:伯仲叔~|~弟。(6)(名)(Jì)姓。
俗读音:sú俗sú(1)(名)风俗:世~|习~。(2)(形)大众的;广泛流传的:~话|~曲。(3)(形)庸俗:粗~|脱~。(4)(名)指没出家的人:还~。