hài zhèn
hài cuàn
hài dǎn
hài sè
hài shì
hài è
hài yà
hài jù
hài hū
hài tàn
hài diàn
hài chà
hài hōng
hài xuàn
hài hài
hài bù
hài rǎo
hài tū
hài hèn
hài jù
hài huāng
hài qí
hài biāo
hài tòng
hài é
hài fú
hài guān
hài sè
hài guài
hài hǔ
hài huáng
hài yí
hài hàn
hài sì
hài yí
hài zhèng
hài wén
hài rén
hài jī
hài è
hài mù
hài pò
hài sú
hài shuǐ
hài dān
hài jī
hài lóng
hài ěr
hài xíng
hài mù
hài xīn
hài xī
hài biāo
hài làng
hài yì
hài dá
hài lì
hài jīng
hài nù
hài tiào
hài shén
hài luàn
hài yù
hài rán
hài tāo
hài cè
hài kǒng
hài dòng
hài dòng
hài lù
hài jì
hài pà
hài wǎn
guǎng sú
dǔ sú
guǐ sú
lǐ sú
bǐ sú
méng sú
dī sú
fǎng sú
jué sú
shì sú
jiǎo sú
jì sú
fǔ sú
fǎn sú
qū sú
mán sú
huán sú
wū sú
guó sú
bǐ sú
bù sú
yīn sú
bì sú
xuàn sú
dì sú
è sú
chǔ sú
xùn sú
zhuī sú
àn sú
hé sú
lóng sú
chāo sú
shū sú
yáo sú
jī sú
jīng sú
bì sú
qì sú
hūn sú
lǐ sú
chán sú
huì sú
jìng sú
bìng sú
jìn sú
jiāo sú
shū sú
chéng sú
měi sú
chún sú
luàn sú
tān sú
jùn sú
pǐn sú
ào sú
biàn sú
guàn sú
ào sú
wén sú
chén sú
pí sú
wěi sú
jū sú
chén sú
tǔ sú
kuāng sú
bá sú
bì sú
cūn sú
cāng sú
wù sú
biǎo sú
shùn sú
é sú
zhèng sú
rén sú
fàn sú
yí sú
ǒu sú
kuà sú
mài sú
tuí sú
jí sú
miǎo sú
gù sú
guān sú
jià sú
mèi sú
xún sú
sēng sú
luò sú
dù sú
tóng sú
shí sú
bēi sú
xiá sú
fán sú
wèn sú
qióng sú
lí sú
wán sú
fù sú
dùn sú
xuàn sú
chún sú
mò sú
hài sú
běn sú
lí sú
xiāng sú
fū sú
xùn sú
gǎi sú
hùn sú
niǎo sú
suí sú
méng sú
fēng sú
lòu sú
gé sú
bà sú
biān sú
yín sú
jì sú
biān sú
lì sú
qún sú
jì sú
fù sú
cū sú
cóng sú
tuō sú
jī sú
héng sú
xí sú
xiāo sú
miǎn sú
zhuó sú
huà sú
jiù sú
diāo sú
gòu sú
liú sú
jùn sú
chái sú
hùn sú
shāng sú
zǒu sú
suān sú
cháng sú
yōng sú
dào sú
jí sú
cū sú
bài sú
méng sú
cuì sú
qiān sú
hūn sú
qīng sú
chǒu sú
cāng sú
qún sú
jǐng sú
piāo sú
fú sú
shè sú
juān sú
wéi sú
chū sú
báo sú
wěi sú
xún sú
tōng sú
ruǎn sú
mín sú
wán sú
yì sú
chēng sú
yú sú
liáo sú
shí sú
lí sú
bì sú
chǔn sú
chǐ sú
yǎ sú
fù sú
yì sú
biǎn sú
fēng sú
亦作“.駴俗”。
⒈ 亦作“駴俗”。震惊世俗。
引宋黄庭坚《放言》诗之三:“智人不骇俗,同朝皆用事。”
《明史·陈潜夫传》:“家贫落魄,好大言以駴俗。”
清刘大櫆《方府君墓铭》:“虽士之修身洁行,非以謏闻而骇俗,不吾知则亦已矣。”
汤用彤《汉魏两晋南北朝佛教史》第二分第十六章:“直抒所见,虽多骇俗之论,而毅然不顾,此真有契于四依之真諦矣。”
骇hài(动)惊吓;震惊。
俗读音:sú俗sú(1)(名)风俗:世~|习~。(2)(形)大众的;广泛流传的:~话|~曲。(3)(形)庸俗:粗~|脱~。(4)(名)指没出家的人:还~。