fáng sì
fáng zǔ
fáng mò
fáng láo
fáng jiān
fáng shēng
fáng yàn
fáng yán
fáng cóng
fáng wò
fáng xíng
fáng zhuàng
fáng cí
fáng kè
fáng tà
fáng tú
fáng juān
fáng mù
fáng gǎi
fáng chē
fáng tóu
fáng xiù
fáng guǎn
fáng fú
fáng shè
fáng yǒu
fáng shān
fáng qì
fáng qián
fáng bān
fáng jī
fáng yàn
fáng lè
fáng jīn
fáng xíng
fáng kē
fáng shī
fáng chà
fáng zhōng
fáng shěng
fáng lù
fáng lóng
fáng wàng
fáng xiōng
fáng miào
fáng nèi
fáng sì
fáng líng
fáng shù
fáng zū
fáng wū
fáng líng
fáng mén
fáng lìn
fáng dù
fáng hù
fáng zhí
fáng qīn
fáng chǎn
fáng yè
fáng zú
fáng kǎo
fáng lèi
fáng yǔ
fáng wéi
fáng zi
fáng shì
fáng xīng
fáng piào
fáng láng
fáng gǎo
fáng lóng
fáng shū
fáng xià
fáng tiē
fáng yuàn
fáng wèi
fáng jiān
fáng zhǔ
fáng dōng
fáng wō
fáng lián
fáng jì
fáng wéi
fáng ào
fáng mín
fáng guān
fáng yù
fáng yǒu
fáng lǎo
fáng xīn
fáng huáng
fáng wéi
fáng shì
fáng dì
fáng kuí
fáng jiàn
fáng zhǎn
fáng fèn
fáng cháng
fáng chǎn
fáng lián
fáng zhēng
fáng fēn
fáng wò
⒈ 唐太宗时名相房玄龄与魏徵的并称。两人皆出河汾门下,并为唐初敢于直谏的大臣。
引唐杜甫《折槛行》:“呜呼房魏不復见, 秦王学士时难羡。”
宋陆游《感怀》诗之四:“巍巍贞观治, 房魏出河汾。”
⒉ 以房魏代称贤相。
引《坚瓠补集·酒歌》引明李冠《酒歌》:“矧今鼎鼐付房魏,爕理阴阳无偏颇。”
房fáng(1)(名)屋子、房间:楼~。(2)(名)结构或作用类似房子的东西:蜂~。(3)(名)旧称家族的一支:长~。(4)(名)二十八宿之一。(5)(量)用于家属:两~儿媳妇。
魏读音:wèi魏wèi(1)(名)周朝国名、在今河南北部陕西东部;山西西部和河北南部等地。(2)(名)三国之一。(3)(名)北魏。(4)姓。