fáng shēng
fáng tà
fáng shěng
fáng jī
fáng kǎo
fáng yè
fáng wéi
fáng mén
fáng cháng
fáng chē
fáng jiān
fáng dì
fáng lóng
fáng shì
fáng xīn
fáng fú
fáng kuí
fáng cóng
fáng lǎo
fáng mín
fáng yuàn
fáng jiàn
fáng juān
fáng qián
fáng guān
fáng jiān
fáng ào
fáng zhēng
fáng qīn
fáng fèn
fáng zhí
fáng guǎn
fáng yǒu
fáng yàn
fáng zhǎn
fáng wéi
fáng lián
fáng wèi
fáng chǎn
fáng mù
fáng lèi
fáng zi
fáng lóng
fáng mò
fáng xíng
fáng yù
fáng gǎi
fáng lè
fáng láng
fáng wū
fáng miào
fáng cí
fáng yǔ
fáng xiù
fáng shè
fáng sì
fáng tú
fáng zhǔ
fáng qì
fáng xià
fáng jì
fáng xiōng
fáng shū
fáng xíng
fáng lián
fáng zhōng
fáng wàng
fáng hù
fáng fēn
fáng zū
fáng kè
fáng zú
fáng tiē
fáng chǎn
fáng jīn
fáng wō
fáng piào
fáng yǒu
fáng dù
fáng xīng
fáng lìn
fáng yán
fáng líng
fáng bān
fáng dōng
fáng kē
fáng wò
fáng sì
fáng shì
fáng lù
fáng wéi
fáng wò
fáng zhuàng
fáng huáng
fáng láo
fáng yàn
fáng shān
fáng shī
fáng chà
fáng gǎo
fáng líng
fáng tóu
fáng shù
fáng nèi
fáng zǔ
jiāo zǔ
diāo zǔ
yàn zǔ
sù zǔ
zūn zǔ
chè zǔ
zūn zǔ
chén zǔ
xún zǔ
dǐng zǔ
shēng zǔ
zūn zǔ
shé zǔ
biān zǔ
suō zǔ
jiā zǔ
dòu zǔ
fáng zǔ
kuàng zǔ
zūn zǔ
láo zǔ
jìn zǔ
fù zǔ
láo zǔ
qí zǔ
yuè zǔ
zuò zǔ
fāng zǔ
yú zǔ
zuò zǔ
dāo zǔ
⒈ 周时祭器。俎,谓俎几。参见“房烝”。
引《礼记·明堂位》:“俎, 有虞氏以梡, 夏后氏以嶡, 殷以椇, 周以房俎。”
郑玄注:“房谓足下跗也,上下两间,有似於堂房。”
孔颖达疏:“按《诗》注云:其制,足间有横,下有跗。似乎堂后有房。”
《后汉书·马融传》:“山罍常满,房俎无空。”
房fáng(1)(名)屋子、房间:楼~。(2)(名)结构或作用类似房子的东西:蜂~。(3)(名)旧称家族的一支:长~。(4)(名)二十八宿之一。(5)(量)用于家属:两~儿媳妇。
俎读音:zǔ俎zǔ(1)(名)古代祭祀时盛牛羊等的器具。(2)(名)古代割肉用的砧板:刀~。(3)(名)姓。