wáng rén
wáng zhī
wáng fǔ
wáng chén
wáng yǔ
wáng jìng
wáng jī
wáng xīng
wáng chē
wáng dù
wáng zhǐ
wáng xiàng
wáng zhì
wáng gōng
wáng bà
wáng pái
wáng fǎ
wáng cháng
wáng jū
wáng wèi
wáng jiǎn
wáng lún
wáng mǎ
wáng tíng
wáng suǒ
wáng qiáo
wáng fǔ
wáng hé
wáng zhě
wáng lǚ
wáng guǐ
wáng fū
wáng fù
wáng jiā
wáng bó
wáng tǔ
wáng zhān
wáng gū
wáng fāng
wáng fēng
wáng bǐ
wáng nǚ
wáng fù
wáng huà
wáng chūn
wáng gōng
wáng chéng
wáng jí
wáng gōng
wáng xià
wáng lǎo
wáng zhuāng
wáng lǐ
wáng shé
wáng qiáo
wáng zī
wáng sūn
wáng bān
wáng méi
wáng fàn
wáng gōng
wáng fēng
wáng ěr
wáng yán
wáng shī
wáng shí
wáng yè
wáng liú
wáng yú
wáng tán
wáng kài
wáng jū
wáng qì
wáng jī
wáng fēi
wáng jū
wáng liáng
wáng qiú
wáng yáng
wáng zàn
wáng jiāng
wáng zú
wáng chǔ
wáng mén
wáng zhuó
wáng shì
wáng bào
wáng bā
wáng hóu
wáng tián
wáng mèi
wáng zhì
wáng gòng
wáng kuí
wáng jié
wáng huī
wáng guó
wáng diǎn
wáng jūn
wáng hòu
wáng bīn
wáng dǐng
wáng shì
wáng lǐ
wáng lì
wáng jīng
wáng yáo
wáng liè
wáng shè
wáng yǒu
wáng fǔ
wáng bīng
wáng chú
wáng ní
wáng liáng
wáng jīng
wáng mǔ
wáng jiào
wáng yán
wáng guā
wáng zǎi
wáng tǒng
wáng qīn
wáng mèng
wáng cháo
wáng bǐng
wáng shì
wáng yú
wáng zuǒ
wáng fù
wáng liáo
wáng xiū
wáng dé
wáng chéng
wáng jiū
wáng lù
wáng zǐ
wáng xiè
wáng tǐ
wáng fù
wáng miàn
wáng jī
wáng jìn
wáng shù
wáng hè
wáng huà
wáng lián
wáng pú
wáng míng
wáng zhǔ
wáng wéi
wáng qí
wáng dào
wáng guān
wáng dū
wáng tái
wáng zú
wáng bái
wáng suì
wáng líng
⒈ 北齐王昕与魏收的并称。
引《北齐书·魏收传》:“收兼通直散骑常侍,副王昕使梁,昕风流文辩, 收辞藻富逸, 梁主及其羣臣咸加敬异…… 梁主称曰:‘ 卢李命世, 王魏中兴,未知后来復何如耳?’”
⒉ 唐王珪与魏徵的并称。
引《新唐书·房玄龄杜如晦传赞》:“帝定祸乱,而房杜不言功; 王魏善諫,而房杜让其直。”
宋陈傅良《读范文正公神道碑有感佚事》诗:“生平慕河汾,未许王魏俱。”
1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。
魏读音:wèi魏wèi(1)(名)周朝国名、在今河南北部陕西东部;山西西部和河北南部等地。(2)(名)三国之一。(3)(名)北魏。(4)姓。