běi huò
běi chǔ
běi zōng
běi xǐ
běi wèi
běi xiàng
běi jiàn
běi dì
běi zhū
běi fēi
běi cháo
běi yuè
běi guō
běi hù
běi yīn
běi yàn
běi jì
běi shǒu
běi shè
běi fēng
běi yuán
běi shǐ
běi guā
běi ruǎn
běi yuán
běi ōu
běi líng
běi hé
běi nóng
běi bǎng
běi biān
běi zhèn
běi hóng
běi fēi
běi yùn
běi wěi
běi jūn
běi gù
běi zǒu
běi míng
běi jí
běi chuí
běi gē
běi biān
běi jìng
běi luò
běi chén
běi qǔ
běi lù
běi jūn
běi jiāng
běi shēng
běi zhōu
běi sòng
běi yá
běi wěi
běi bīng
běi qí
běi gù
běi juàn
běi zhì
běi yàn
běi huāng
běi zǐ
běi lín
běi hǎi
běi zhèng
běi fēng
běi tǔ
běi quán
běi huàn
běi quán
běi tíng
běi fān
běi jiāng
běi sǒu
běi liū
běi náo
běi shòu
běi lǔ
běi zhì
běi fāng
běi kūn
běi míng
běi xué
běi cuì
běi yīn
běi zhǔ
běi táng
běi bèi
běi yuè
běi tíng
běi sù
běi tán
běi dì
běi bù
běi dōu
běi sì
běi bó
běi píng
běi shì
běi mén
běi yóu
běi sī
běi mǐn
běi máng
běi què
běi rén
běi lài
běi lín
běi dào
běi gōng
běi mò
běi wéi
běi yán
běi fā
běi fǔ
běi xiāng
běi zhú
běi chuí
běi shàng
běi máng
běi wú
běi lù
běi jiǎo
běi yīn
běi mǎ
běi bǐ
běi zhōu
běi yǒu
běi dì
běi yì
běi cáo
běi táng
běi shěng
běi jiān
běi fá
běi liáng
běi yí
běi zhēng
běi jiāo
běi lǐ
běi shuò
běi yáng
běi shān
běi fáng
běi jí
běi dí
běi jīn
běi miàn
běi guó
běi yuàn
běi dí
běi jīng
běi nèi
běi guān
běi xī
běi róng
běi dǒu
běi fān
běi láng
běi fù
dǐng sī
luó sī
xiá sī
yùn sī
pái sī
zhuān sī
tǔ sī
qún sī
chūn sī
dǒng sī
pā si
diǎn sī
jì sī
zhōng sī
jiā sī
guān si
gǔn sī
xiǎng sī
shì sī
dà sī
niè sī
yǒu sī
máo sī
mén sī
zhí sī
gǔ sī
tǔ sī
xiàn sī
jiàn sī
dū sī
jiān sī
bǎi sī
wēi sī
shù sī
tuán sī
lǐ sī
jì sī
zhòng sī
qún sī
shàng si
fǎ sī
líng sī
yōu sī
tái sī
shuài sī
cáo sī
fēn sī
běn sī
liǎng sī
tōng sī
quán sī
dāng sī
mù sī
mì sī
pù sī
kù sī
liú sī
gōng sī
jìn sī
jiù sī
zhí sī
jūn sī
yún sī
bān sī
yí sī
luán sī
hòu sī
míng sī
fǔ sī
chú sī
zǐ sī
zhōu sī
nán sī
sì sī
xiǎo sī
wǔ sī
cūn sī
xuàn sī
fān sī
jǐng sī
chén sī
kǔn sī
yīn sī
yán sī
jiàn sī
jú sī
zhǒng sī
gǔ sī
fāng sī
cáo sī
àng sī
dōng sī
liáo sī
pàn sī
gōng sī
běi sī
⒈ 指唐内侍省。因设在皇宫之北,故名。
引《新唐书·刘蕡传》:“方宦人握兵,横制海内,号曰‘北司’,兇丑朋挻,外胁群臣,内掣侮天子, 蕡常痛疾。”
《资治通鉴·唐文宗开成元年》:“卢钧除岭南,朝士皆相贺。以为岭南富饶之地,近岁皆厚赂北司而得之;今北司不挠朝权,陛下亦宜有以褒之。”
[ běi ]
1. 方向,早晨面对太阳,左手的一边,与“南”相对:北方。北辰(古书指北极星)。北上(古代以北为上,后指去本地以北的某地,与“南下”相对)。北极星(出现在天空北部的一颗亮星,人常靠它辨别方向)。北国(指中国北部)。
2. 打了败仗往回逃:败北。
司读音:sī司sī(1)本义:主管。(2)(动)主持、操作。(3)(名)一级机关内一部门。(4)姓。