tuō wǎng
tuō ěr
tuō jí
tuō gēn
tuō tuō
tuō táo
tuō juān
tuō jiě
tuō shēn
tuō jiā
tuō jiāng
tuō zǒu
tuō jiān
tuō qì
tuō lì
tuō kǒu
tuō wèi
tuō jiǎo
tuō xǐ
tuō gǎo
tuō kōng
tuō náng
tuō fán
tuō jiù
tuō sì
tuō shòu
tuō fā
tuō chuí
tuō xì
tuō qīng
tuō gǔ
tuō chú
tuō guān
tuō miù
tuō piàn
tuō xiàng
tuō róng
tuō dù
tuō xuē
tuō pō
tuō mǐn
tuō yī
tuō pín
tuō máo
tuō wà
tuō bèi
tuō gōu
tuō xǐ
tuō rán
tuō huò
tuō lüè
tuō xiè
tuō tù
tuō bāo
tuō ěr
tuō jù
tuō què
tuō huàn
tuō mǎo
tuō zhuàn
tuō diāo
tuō miù
tuō shǒu
tuō huá
tuō qiàn
tuō shēng
tuō kù
tuō lòu
tuō luàn
tuō zī
tuō huó
tuō wǎn
tuō qì
tuō xì
tuō bó
tuō zhī
tuō dàng
tuō guī
tuō tào
tuō yǐng
tuō gōu
tuō jiè
tuō shī
tuō gǎo
tuō lóng
tuō guāng
tuō lái
tuō wàn
tuō hè
tuō fù
tuō chèng
tuō zú
tuō xiǎn
tuō yǎng
tuō fàng
tuō huà
tuō sù
tuō shāo
tuō sè
tuō chū
tuō chún
tuō jiǎn
tuō jiān
tuō gāng
tuō qù
tuō diào
tuō bǐng
tuō qī
tuō jiān
tuō kùn
tuō qīng
tuō zuì
tuō mìng
tuō má
tuō guàn
tuō ní
tuō huò
tuō sǎ
tuō shuò
tuō fà
tuō máng
tuō lǎn
tuō bǎ
tuō jiàn
tuō xíng
tuō jīn
tuō tǐ
tuō ruò
tuō jiāo
tuō shén
tuō zān
tuō dà
tuō liáo
tuō fèng
tuō bái
tuō pí
tuō cuàn
tuō wěi
tuō jié
tuō sú
tuō dǎng
tuō tāi
tuō chǎn
tuō jiǎ
tuō gǎng
tuō miǎn
tuō cān
tuō mào
tuō lí
tuō luò
tuō hù
tuō chǎn
tuō bài
tuō sù
tuō jì
⒈ 比喻看得很轻,无所顾恋,犹如脱掉鞋子。
引《汉书·郊祀志上》:“嗟乎!诚得如黄帝,吾视去妻子如脱屣耳!”
颜师古注:“屣,小履。脱屣者,言其便易,无所顾也。”
唐李颀《缓歌行》:“一沉一浮会有时,弃我翻然如脱屣。”
宋王禹偁《潘阆咏潮图序》:“脱屣场屋,耻原夫之流;栖心云泉,有终焉之计。”
清侯方域《重修颜鲁公碑亭记》:“夫鲁公之见厄於当时,而直伸其志,其视卿相王侯与其国封邸第,曾不若脱屣,而何有於亭?”
梁启超《意大利建国三杰传》:“加里波的之脱屣爵禄,兔起鶻落于卡菩列拉之一孤岛,其高风亮节,为史家所津津乐道。”
脱鞋子。比喻把事情看很简单,有轻视的意思。
脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。
屣读音:xǐ屣xǐ(名)〈书〉鞋:敝~。