tuō jiān
tuō bèi
tuō jīn
tuō shēn
tuō dù
tuō dǎng
tuō huò
tuō qiàn
tuō wěi
tuō wǎn
tuō sù
tuō mìng
tuō xǐ
tuō jù
tuō huàn
tuō jiǎ
tuō lì
tuō shòu
tuō táo
tuō gōu
tuō sǎ
tuō jiě
tuō shī
tuō qù
tuō zhuàn
tuō guàn
tuō tào
tuō gǔ
tuō luàn
tuō chǎn
tuō máo
tuō diào
tuō cān
tuō gǎng
tuō fán
tuō gǎo
tuō zú
tuō guān
tuō fā
tuō bāo
tuō piàn
tuō qī
tuō què
tuō jiǎn
tuō jiā
tuō liáo
tuō bó
tuō shēng
tuō pí
tuō gōu
tuō shāo
tuō ěr
tuō yī
tuō xiǎn
tuō jì
tuō jiāng
tuō wàn
tuō miù
tuō mǐn
tuō zī
tuō má
tuō róng
tuō chú
tuō zuì
tuō sè
tuō kǒu
tuō mào
tuō chǎn
tuō máng
tuō xíng
tuō gēn
tuō jiāo
tuō lóng
tuō lüè
tuō miù
tuō huó
tuō xiàng
tuō huà
tuō tǐ
tuō xǐ
tuō chèng
tuō rán
tuō bái
tuō jiù
tuō jiǎo
tuō náng
tuō kù
tuō lái
tuō fàng
tuō huá
tuō ěr
tuō sù
tuō guī
tuō jí
tuō dà
tuō jiàn
tuō jiān
tuō kùn
tuō kōng
tuō guāng
tuō lí
tuō chū
tuō miǎn
tuō wà
tuō qì
tuō huò
tuō zān
tuō qīng
tuō shǒu
tuō fù
tuō chún
tuō bǐng
tuō pín
tuō gǎo
tuō lòu
tuō tāi
tuō diāo
tuō zǒu
tuō ruò
tuō xì
tuō dàng
tuō bài
tuō qì
tuō sú
tuō chuí
tuō ní
tuō fèng
tuō gāng
tuō fà
tuō tuō
tuō shén
tuō pō
tuō juān
tuō jiān
tuō hù
tuō jiè
tuō tù
tuō xiè
tuō qīng
tuō xuē
tuō xì
tuō bǎ
tuō jié
tuō zhī
tuō hè
tuō yǐng
tuō luò
tuō sì
tuō wǎng
tuō shuò
tuō mǎo
tuō yǎng
tuō cuàn
tuō wèi
tuō lǎn
bǐ jiān
mào jiān
chéng jiān
zǎo jiān
chūn jiān
jiǎo jiān
shuǎ jiān
yù jiān
bá jiān
shā jiān
gàng jiān
méi jiān
yān jiān
jī jiān
jiàn jiān
qīng jiān
chū jiān
cuì jiān
hé jiān
dǎ jiān
qiā jiān
máo jiān
zuǐ jiān
xiāng jiān
zhēn jiān
dǐng jiān
yǎn jiān
cù jiān
bī jiān
xīn jiān
gū jiān
tún jiān
bí jiān
qiāo jiān
ěr jiān
xīn jiān
gòng jiān
yá jiān
xié jiān
dài jiān
shuāng jiān
suō jiān
shān jiān
tuō jiān
zhí jiān
zhū jiān
jiǎo jiān
zhǐ jiān
liū jiān
shí jiān
cuán jiān
⒈ 担挑的东西脱落。比喻落空。
引明贾仲名《萧淑兰》第一折:“秀才每难託志诚心,好喫开荒剑。一条担两下里脱尖。”
⒉ 滑溜,不老实。
引《中国农村的社会主义高潮·潞安县中苏友好集体农庄的成长》:“按照多劳多得的原则分配以后,教育了偷懒、脱尖、指望平均分配的庄员。”
脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。
尖读音:jiān尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。