tuō huàn
tuō pín
tuō dàng
tuō bó
tuō máng
tuō shāo
tuō huò
tuō guān
tuō ěr
tuō dà
tuō gǎng
tuō bái
tuō yǎng
tuō róng
tuō shòu
tuō luò
tuō xì
tuō gōu
tuō kùn
tuō wèi
tuō què
tuō shēng
tuō ěr
tuō náng
tuō huò
tuō wà
tuō chuí
tuō jiǎ
tuō wàn
tuō sì
tuō mìng
tuō gēn
tuō tào
tuō kōng
tuō zuì
tuō bǎ
tuō huó
tuō lǎn
tuō shuò
tuō guī
tuō qī
tuō tǐ
tuō chǎn
tuō lóng
tuō sǎ
tuō sù
tuō diāo
tuō jiàn
tuō shǒu
tuō hè
tuō jiāo
tuō qiàn
tuō zhuàn
tuō yī
tuō zú
tuō bǐng
tuō qù
tuō miù
tuō lái
tuō shén
tuō miù
tuō xǐ
tuō zī
tuō jiǎo
tuō jiǎn
tuō juān
tuō gōu
tuō guàn
tuō bāo
tuō xì
tuō sù
tuō pí
tuō yǐng
tuō lí
tuō hù
tuō gǎo
tuō mào
tuō xíng
tuō xiǎn
tuō qì
tuō wǎng
tuō ní
tuō sè
tuō táo
tuō qì
tuō xiè
tuō chū
tuō bài
tuō chú
tuō chèng
tuō fà
tuō mǎo
tuō wěi
tuō dù
tuō kù
tuō fàng
tuō mǐn
tuō jiān
tuō shēn
tuō liáo
tuō jiè
tuō tù
tuō jié
tuō xuē
tuō tāi
tuō ruò
tuō miǎn
tuō zhī
tuō cuàn
tuō máo
tuō gāng
tuō qīng
tuō huá
tuō sú
tuō cān
tuō má
tuō lüè
tuō zǒu
tuō fèng
tuō qīng
tuō xǐ
tuō tuō
tuō jiù
tuō pō
tuō jīn
tuō fán
tuō dǎng
tuō diào
tuō rán
tuō jiě
tuō chǎn
tuō jì
tuō chún
tuō fā
tuō shī
tuō fù
tuō kǒu
tuō jiān
tuō jiā
tuō xiàng
tuō jiāng
tuō lì
tuō wǎn
tuō jù
tuō jí
tuō jiān
tuō piàn
tuō luàn
tuō gǔ
tuō lòu
tuō bèi
tuō gǎo
tuō huà
tuō guāng
tuō zān
hán yǐng
míng yǐng
qián yǐng
dié yǐng
jiān yǐng
máng yǐng
máng yǐng
qiū yǐng
xīn yǐng
fēng yǐng
zhēn yǐng
chǔ yǐng
fēng yǐng
xiān yǐng
lì yǐng
huì yǐng
guī yǐng
fēng yǐng
tāo yǐng
róu yǐng
zhòng yǐng
qí yǐng
cōng yǐng
qīng yǐng
jiā yǐng
zhēn yǐng
tuō yǐng
dié yǐng
biāo yǐng
hóng yǐng
chāo yǐng
háo yǐng
jùn yǐng
hé yǐng
cái yǐng
chuí yǐng
lín yǐng
tiáo yǐng
lù yǐng
jǐng yǐng
shuò yǐng
yào yǐng
xiù yǐng
jùn yǐng
máo yǐng
yào yǐng
tù yǐng
duān yǐng
fēng yǐng
fā yǐng
⒈ 后因以“脱颖”比喻人的才能全部显示出来。
引语出《史记·平原君虞卿列传》:“平原君曰:‘夫贤士之处世也,譬若锥之处囊中,其末立见……’ 毛遂曰:‘臣乃今日请处囊中耳。使遂蚤得处囊中,乃颖脱而出,非特其末见而已。’”
宋叶适《送薛子长》诗:“能文乃天姿,脱颖酬始愿。”
明郑若庸《玉玦记·赴试》:“长城五字奇,脱颖毛锥利。”
清沉绍姬《咏古》:“脱颖人成公子名,不然碌碌竟何称。”
陈毅《哭叶军长希夷同志》诗:“脱颖自北伐,初胜湘江曲,秋风扫落叶,铁军声威立。”
⒉ 犹冒尖。
引宋马庄父《朝中措·竹》词:“龙孙脱颖破苔纹,英气欲凌云。”
显露才能。参见「颖脱」条。
脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。
颖读音:yǐng颖yǐng(名)某些禾本科植物子实的带芒的外壳:~果。②(形)东西末端的尖锐部分:短~羊毫(笔)。③(形)聪明:~果。②(形)东西末端的尖锐部分