gōng guān
gōng zhèng
gōng jù
gōng kè
gōng zī
gōng yán
gōng yì
gōng jùn
gōng zhì
gōng zhuō
gōng zhù
gōng jiǎ
gōng chě
gōng yè
gōng shāng
gōng chǎng
gōng yǒu
gōng fu
gōng xǔ
gōng bù
gōng qǐ
gōng zhuāng
gōng chéng
gōng cháo
gōng qì
gōng guān
gōng xīn
gōng xiè
gōng què
gōng qiǎo
gōng huì
gōng yì
gōng míng
gōng chuí
gōng shī
gōng qiē
gōng duàn
gōng bǐ
gōng bīng
gōng jiàng
gōng nóng
gōng gōng
gōng rì
gōng zǎi
gōng liáng
gōng liào
gōng yú
gōng yòng
gōng lóu
gōng shì
gōng piào
gōng kǎi
gōng zhěng
gōng lì
gōng xiū
gōng lǚ
gōng zhàn
gōng kān
gōng běn
gōng jì
gōng xù
gōng jì
gōng yuán
gōng tóu
gōng yào
gōng yín
gōng líng
gōng gǔ
gōng jié
gōng fáng
gōng shū
gōng kǎ
gōng lì
gōng péng
gōng nǚ
gōng kē
gōng jí
gōng dé
gōng qū
gōng dú
gōng rù
gōng fēng
gōng jī
gōng fáng
gōng zhǒng
gōng mò
gōng jué
gōng jià
gōng xiào
gōng tú
gōng chǎng
gōng mín
gōng yǐn
gōng xì
gōng zuò
gōng xì
gōng qū
gōng chǎng
gōng shí
gōng dú
gōng dǎng
gōng yùn
gōng qí
gōng shí
gōng jué
gōng dǔ
gōng jiàn
gōng zhǎng
gōng jiǎo
gōng bǐ
gōng qián
gōng jīn
gōng chí
gōng zhàng
gōng yú
gōng qī
gōng bù
gōng shì
gōng pái
gōng kuàng
gōng jià
gōng jiān
gōng wěn
gōng dì
gōng dīng
gōng jiāo
gōng róng
gōng fēn
gōng rén
fèng dú
zàn dú
tōng dú
pīn dú
fú dú
bàn dú
xiào dú
guān dú
xuān dú
jù dòu
zhèng dú
shěng dú
zú dú
jù dú
jiào dú
yuè dú
chóng dú
yì dú
dì dú
fěng dú
gǔ dú
shì dú
lǎn dú
jiè dú
zhòu dú
jìn dú
bèi dú
bǎi dú
sòng dú
pěng dú
lǎng dú
chuán dú
xì dú
jiù dú
dǎo dú
fù dú
gōng dú
biàn dú
shì dú
zǒu dú
mò dú
kāi dú
xùn dú
fàn dú
duì dú
xuǎn dú
fū dú
pò dú
zhǎn dú
lǐng dú
shěn dú
yán dú
cuò dú
kè dú
jiǎng dú
jīng dú
shǔ dú
pàn dú
yīn dú
jiě dú
bǎo dú
tiào dú
zài dú
gēng dú
gōng dú
dǎo dú
wán dú
shì dú
zhù dú
fàn dú
pī dú
dān dú
工读gōngdú
(1) 过去指以本人劳动所得供自己读书,现在多指有违法行为的青少hAo86.年边劳动改造边学习文化
英part-work and part-study⒈ 指用本人劳动的收入来供自己读书。
引周恩来《别李愚如并示述弟》诗:“念一年书后,工读自助。”
利用课余闲暇工作,以赚取学费读书。
如:「他利用工读,自力完成他的学业。」
工gōng(1)(名)工人和工人阶级:矿~|钳~|瓦~|技~|女~|~农联盟。(2)(名)工作;生产劳动:做~|上~|加~|勤~俭学|省料又省~。(3)(名)工程:动~|竣~。(4)(名)工业:化~(化学工业)|~交系统(工业交通系统)。(5)(名)一个工人或农民一个劳动日的工作:砌这道墙要六个~。(6)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|做~。(7)(名)长于;善于:~诗善画。(8)(名)精巧;精致:~巧|~稳。(9)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“3”。参看〖工尺〗。
读读音:dú,dòu[ dú ]1. 依照文字念:读数。读经。读书。宣读。朗读。范读。
2. 看书,阅览:阅读。速读。默读。读者。
3. 求学:走读。
4. 字的念法:读音。读破。