lǎng wù
lǎng zhào
lǎng dàn
lǎng yùn
lǎng mì
lǎng dí
lǎng jié
lǎng xiù
lǎng bào
lǎng xī
lǎng míng
lǎng dú
lǎng yào
lǎng bái
lǎng yè
lǎng jié
lǎng yuè
lǎng fěng
lǎng shuǎng
lǎng gè
lǎng yù
lǎng xiào
lǎng jùn
lǎng pò
lǎng mài
lǎng jìng
lǎng yú
lǎng xīn
lǎng shàn
lǎng yín
lǎng liè
lǎng sòng
lǎng dú
lǎng chàng
lǎng yì
lǎng xīng
lǎng yí
lǎng lǎng
lǎng shí
lǎng rán
lǎng rùn
lǎng pǔ
lǎng ōu
lǎng bá
lǎng diào
lǎng jùn
lǎng ào
lǎng kàng
lǎng jiàn
lǎng chè
lǎng shēng
lǎng jùn
lǎng jīn
lǎng shēng
lǎng dá
lǎng mù
lǎng yàn
lǎng kè
lǎng jì
lǎng yǒng
lǎng xù
lǎng gé
lǎng huō
lǎng chè
lǎng dàn
lǎng yào
lǎng rì
lǎng liàn
lǎng zhú
lǎng jìng
lǎng huàng
lǎng chàng
lǎng lì
lǎng wù
lǎng qīng
lǎng jiē
lǎng yán
lǎng kàng
lǎng qín
cuò dú
gōng dú
dì dú
shěn dú
shì dú
gēng dú
pīn dú
tiào dú
wán dú
dǎo dú
xuǎn dú
pàn dú
lǎng dú
dān dú
mò dú
xì dú
bǎo dú
fàn dú
pī dú
zhòu dú
xuān dú
jiǎng dú
jù dòu
duì dú
jiào dú
shǔ dú
jīng dú
zú dú
biàn dú
fù dú
jiè dú
gōng dú
yuè dú
zài dú
shì dú
zhǎn dú
bàn dú
tōng dú
chóng dú
dǎo dú
fú dú
jìn dú
guān dú
fàn dú
sòng dú
pò dú
zhèng dú
zàn dú
bǎi dú
kè dú
yīn dú
xiào dú
chuán dú
zhù dú
yán dú
fèng dú
lǐng dú
xùn dú
gǔ dú
pěng dú
lǎn dú
shěng dú
yì dú
kāi dú
fěng dú
jiě dú
shì dú
jù dú
fū dú
bèi dú
jiù dú
zǒu dú
朗读lǎngdú
(1) 清清楚楚的高声读诵。使诗文语气连贯而见情意
例朗读者英read aloud⒈ 犹朗诵。
引唐李商隐《与陶进士书》:“出其书,乃復有置之而不暇读者,又有默而视之不暇朗读者,又有始朗读而中有失字坏句不见本义者。”
元贡奎《雪晴》诗:“闭门谢尘鞅,展卷自朗读。”
袁鹰《悲欢·民心》:“有的高声朗读,有的低声吟诵。”
高声的诵读诗文。如:「这篇文学作品,由他来朗读,听来格外生动。」也作「朗诵」。
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
读读音:dú,dòu[ dú ]1. 依照文字念:读数。读经。读书。宣读。朗读。范读。
2. 看书,阅览:阅读。速读。默读。读者。
3. 求学:走读。
4. 字的念法:读音。读破。