工丁


工丁的组词


工具

gōng jù

工价

gōng jià

工伎

gōng jì

工时

gōng shí

工场

gōng chǎng

工捷

gōng jié

工厂

gōng chǎng

工坊

gōng fáng

工缛

gōng rù

工资

gōng zī

工友

gōng yǒu

工段

gōng duàn

工拙

gōng zhuō

工切

gōng qiē

工农

gōng nóng

工丽

gōng lì

工战

gōng zhàn

工要

gōng yào

工钱

gōng qián

工贾

gōng jiǎ

工籍

gōng jí

工绝

gōng jué

工廠

gōng chǎng

工偻

gōng lǚ

工期

gōng qī

工长

gōng zhǎng

工程

gōng chéng

工徒

gōng tú

工潮

gōng cháo

工祝

gōng zhù

工党

gōng dǎng

工正

gōng zhèng

工力

gōng lì

工事

gōng shì

工女

gōng nǚ

工匠

gōng jiàng

工技

gōng jì

工种

gōng zhǒng

工奇

gōng qí

工蜂

gōng fēng

工名

gōng míng

工竣

gōng jùn

工作

gōng zuò

工料

gōng liào

工卡

gōng kǎ

工致

gōng zhì

工科

gōng kē

工德

gōng dé

工交

gōng jiāo

工饩

gōng xì

工容

gōng róng

工夫

gōng fu

工课

gōng kè

工区

gōng qū

工粮

gōng liáng

工宰

gōng zǎi

工银

gōng yín

工运

gōng yùn

工楷

gōng kǎi

工金

gōng jīn

工矿

gōng kuàng

工尺

gōng chě

工关

gōng guān

工棚

gōng péng

工雀

gōng què

工会

gōng huì

工巧

gōng qiǎo

工區

gōng qū

工械

gōng xiè

工笔

gōng bǐ

工爵

gōng jué

工账

gōng zhàng

工龄

gōng líng

工细

gōng xì

工用

gōng yòng

工稳

gōng wěn

工部

gōng bù

工整

gōng zhěng

工艺

gōng yì

工序

gōng xù

工机

gōng jī

工筆

gōng bǐ

工本

gōng běn

工于

gōng yú

工脚

gōng jiǎo

工人

gōng rén

工绮

gōng qǐ

工墨

gōng mò

工言

gōng yán

工官

gōng guān

工民

gōng mín

工尹

gōng yǐn

工票

gōng piào

工房

gōng fáng

工丁

gōng dīng

工迟

gōng chí

工瞽

gōng gǔ

工薪

gōng xīn

工件

gōng jiàn

工架

gōng jià

工倕

gōng chuí

工间

gōng jiān

工头

gōng tóu

工业

gōng yè

工市

gōng shì

工员

gōng yuán

工役

gōng yì

工伤

gōng shāng

工日

gōng rì

工食

gōng shí

工气

gōng qì

工功

gōng gōng

工输

gōng shū

工分

gōng fēn

工勘

gōng kān

工讀

gōng dú

工师

gōng shī

工余

gōng yú

工地

gōng dì

工读

gōng dú

工笃

gōng dǔ

工装

gōng zhuāng

工娄

gōng lóu

工糈

gōng xǔ

工兵

gōng bīng

工休

gōng xiū

工效

gōng xiào

工布

gōng bù

工牌

gōng pái


千丁

qiān dīng

课丁

kè dīng

盐丁

yán dīng

蜑丁

dàn dīng

单丁

dān dīng

貂丁

diāo dīng

蜜丁

mì dīng

库丁

kù dīng

沙丁

shā dīng

乡丁

xiāng dīng

僦丁

jiù dīng

峒丁

dòng dīng

上丁

shàng dīng

正丁

zhèng dīng

船丁

chuán dīng

避丁

bì dīng

白丁

bái dīng

山丁

shān dīng

圩丁

wéi dīng

全丁

quán dīng

财丁

cái dīng

酸丁

suān dīng

拉丁

lā dīng

女丁

nǚ dīng

勇丁

yǒng dīng

砂丁

shā dīng

男丁

nán dīng

飞丁

fēi dīng

舆丁

yú dīng

铺丁

pù dīng

布丁

bù dīng

家丁

jiā dīng

獠丁

liáo dīng

辽丁

liáo dīng

穷丁

qióng dīng

鸭丁

yā dīng

芦丁

lú dīng

次丁

cì dīng

进丁

jìn dīng

农丁

nóng dīng

屯丁

tún dīng

补丁

bǔ ding

良丁

liáng dīng

桥丁

qiáo dīng

出丁

chū dīng

吉丁

jí dīng

一丁

yī dīng

添丁

tiān dīng

蠲丁

juān dīng

抗丁

kàng dīng

零丁

líng dīng

矿丁

kuàng dīng

探丁

tàn dīng

工丁

gōng dīng

牧丁

mù dīng

门丁

mén dīng

抓丁

zhuā dīng

弁丁

biàn dīng

免丁

miǎn dīng

畦丁

qí dīng

登丁

dēng dīng

警丁

jǐng dīng

旗丁

qí dīng

秃丁

tū dīng

抽丁

chōu dīng

贫丁

pín dīng

光丁

guāng dīng

运丁

yùn dīng

兵丁

bīng dīng

兼丁

jiān dīng

蛋丁

dàn dīng

园丁

yuán dīng

客丁

kè dīng

义丁

yì dīng

猛丁

měng dīng

火丁

huǒ dīng

人丁

rén dīng

鸡丁

jī dīng

洞丁

dòng dīng

宁丁

níng dīng

及丁

jí dīng

成丁

chéng dīng

役丁

yì dīng

卤丁

lǔ dīng

庖丁

páo dīng

半丁

bàn dīng

六丁

liù dīng

团丁

tuán dīng

户丁

hù dīng

撅丁

juē dīng

地丁

dì dīng

秋丁

qiū dīng

冷丁

lěng dīng

二丁

èr dīng

公丁

gōng dīng

骄丁

jiāo dīng

壮丁

zhuàng dīng

独丁

dú dīng

橙丁

chéng dīng

天丁

tiān dīng

丢丁

diū dīng

祭丁

jì dīng

婴丁

yīng dīng

惭丁

cán dīng

保丁

bǎo dīng

遗丁

yí dīng

练丁

liàn dīng

东丁

dōng dīng

灵丁

líng dīng

退丁

tuì dīng

補丁

bǔ dīng

帮丁

bāng dīng

闇丁

ān dīng

伶丁

líng dīng

身丁

shēn dīng

渐丁

jiàn dīng

毛丁

máo dīng

适丁

shì dīng

报丁

bào dīng

内丁

nèi dīng

五丁

wǔ dīng

丙丁

bǐng dīng

随丁

suí dīng

孤丁

gū ding

中丁

zhōng dīng

跟丁

gēn dīng

花丁

huā dīng

撩丁

liáo dīng

驱丁

qū dīng

炉丁

lú dīng

识丁

shí dīng

上一组词:工捷
下一组词:固体

更多工的组词

工丁的意思


词语解释:

服力役的壮丁。

引证解释:

⒈ 服力役的壮丁。

引《宋史·陆詵传》:“詵遂至邕州,集左、右江四十五峒首诣麾下,閲简工丁五万,补置将吏,更铸印给之,军声益张。”

网络解释:

工丁

工丁是汉语词汇,读音是gōng dīng ,意思是服力役的壮丁。
更多丁的组词

工丁详细解释


读音:gōng

工gōng(1)(名)工人和工人阶级:矿~|钳~|瓦~|技~|女~|~农联盟。(2)(名)工作;生产劳动:做~|上~|加~|勤~俭学|省料又省~。(3)(名)工程:动~|竣~。(4)(名)工业:化~(化学工业)|~交系统(工业交通系统)。(5)(名)一个工人或农民一个劳动日的工作:砌这道墙要六个~。(6)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|做~。(7)(名)长于;善于:~诗善画。(8)(名)精巧;精致:~巧|~稳。(9)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“3”。参看〖工尺〗。

读音:dīng,zhēng[ dīng ]

1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。

2. 成年男子。

3. 人口。

4. 从事某种劳动的人:园丁。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025