què lí
què shàn
què kòu
què yīng
què bān
què máng
què lì
què shé
què yǒng
què zào
què bān
què chāi
què qiáo
què xǐ
què yù
què yǎn
què má
què yuè
què mài
què fǎng
què wǎ
què tái
què yào
què shēng
què shǔ
què xíng
què lù
què bào
què ér
què lǐ
què huán
què héng
què méi
què méng
què luó
què bài
què píng
què biàn
què shū
què jiǎo
què líng
què xī
què biàn
què lù
què dǐng
què bù
què niǎo
huáng méi
chǔ méi
là méi
yáng méi
wàng méi
wū méi
láng méi
wú méi
cán méi
là méi
yù méi
luò méi
tián méi
bái méi
jì méi
líng méi
jì méi
qiǎo méi
hán méi
tái méi
chū méi
mò méi
shuāng méi
yán méi
zhū méi
qīng méi
biāo méi
gǎo méi
ōu méi
gōng méi
dǎng méi
xuě méi
zuò méi
yáng méi
rù méi
hóu méi
shí méi
lǐng méi
suān méi
gēng méi
léng méi
hè méi
tàn méi
guān méi
yì méi
diào méi
yíng méi
què méi
jiāng méi
nòng méi
biāo méi
sū méi
chuī méi
xī méi
sòng méi
duàn méi
là méi
xiāng méi
yuè méi
xǐ méi
guān méi
⒈ 树木名。即郁李。
引三国吴陆玑《毛诗草木鸟兽虫鱼疏·唐棣之华》:“康棣,奥李也。一名雀梅,亦曰车下李,所在山中皆有,其花或白或赤,六月中成实,大如李子,可食。”
明李时珍《本草纲目·木三·郁李》:“薁李、郁李:车下李、爵李、雀梅、常棣。”
1. 鸟类的一科,吃粮食粒和昆虫。特指“麻雀”,泛指小鸟:雀跃(高兴得像雀儿那样跳跃)。雀盲(即“夜盲症”)。雀斑。雀噪(名声宣扬,含贬义)。
梅读音:méi梅méi(1)(名)乔木;性耐寒;早春开花;有粉红、白、红等颜色。果实球形;味酸。(2)(名)这种植物的花。(3)(名)(~子)这种植物的果实。(4)(名)(Méi)姓。