sǔn mài
sǔn shàn
sǔn jí
sǔn sè
sǔn báo
sǔn zhèng
sǔn shēng
sǔn chú
sǔn chù
sǔn quē
sǔn bài
sǔn bì
sǔn chè
sǔn shāng
sǔn rǔ
sǔn wū
sǔn yǒu
sǔn yuè
sǔn hài
sǔn dé
sǔn fèi
sǔn huài
sǔn nián
sǔn shòu
sǔn xīn
sǔn huái
sǔn sāi
sǔn bāo
sǔn yuàn
sǔn rén
sǔn jiǎn
sǔn shén
sǔn yì
sǔn yì
sǔn huǐ
sǔn duì
sǔn hào
sǔn shī
sǔn quē
sǔn qì
sǔn huì
sǔn biǎn
sǔn shòu
sàn bài
diān bài
bā bài
zhèn bài
líng bài
dǎ bài
fù bài
jiǒng bài
shū bài
cuō bài
fēng bài
xiōng bài
xiǎo bài
chéng bài
huài bài
luò bài
xīn bài
xī bài
làn bài
tuí bài
xiǔ bài
sǔn bài
shèng bài
fèn bài
kuì bài
ráo bài
zhuó bài
xiàn bài
zhuó bài
qì bài
jiù bài
kuī bài
guò bài
ná bài
mí bài
jué bài
tā bài
yān bài
tuì bài
sī bài
wěi bài
jiàn bài
pàn bài
fèi bài
náo bài
bǔ bài
zhàn bài
diāo bài
ráo bài
yāng bài
yáng bài
tiǎn bài
tuō bài
zhà bài
zǐ bài
dà bài
qiāng bài
cuò bài
kū bài
huī bài
tuí bài
zhāng bài
què bài
wēi bài
fù bài
bēn bài
lún bài
cuī bài
dùn bài
huò bài
qīng bài
lòu bài
shuāi bài
qīn bài
kuàng bài
chuān bài
léi bài
yǎn bài
juàn bài
yān bài
yī bài
dǎo bài
fǔ bài
xiáng bài
yì bài
zhūn bài
sǐ bài
jǔ bài
pō bài
wán bài
xiù bài
sàng bài
liǎng bài
gù bài
pǐ bài
luàn bài
yǔn bài
shī bài
huǐ bài
diāo bài
shāng bài
cán bài
shí bài
gǎo bài
fàn bài
huī bài
jī bài
cǎn bài
shuǐ bài
něi bài
cù bài
shí bài
yǔ bài
pò bài
wǔ bài
jiù bài
⒈ 损失;损坏;破损。
引晋葛洪《抱朴子·百里》:“牧守虽贤而令长不堪,则国事不举,万机有闕,其损败岂徒止乎一境而已哉!”
北齐颜之推《颜氏家训·治家》:“济阳江禄,读书未竟,虽有急速,必待卷束整齐,然后得起,故无损败,人不厌其求假焉。”
《隋书·食货志》:“每年收积,勿使损败。”
《元典章·户部七·至元新格》:“诸官物出给,先儘远年。其现在数多用处数少不堪久贮者,速申该上司作急支发,毋致损败。”
⒉ 遭受祸患,身败。
引北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“然而自古文人,多陷轻薄……有盛名而免过患者,时復闻之,但其损败居多耳。”
1.减少:~益。增~。~兵折将。
2.损害:~人利己。有益无~。
3.损坏:破~。完好无~。
4.用尖刻的话挖苦人:~人。
5.刻薄;恶毒:这人办事真~。他说的话够~的。
败读音:bài败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。