gòng àn
gòng shàn
gòng mìng
gòng zhuàng
gòng jiǎo
gòng zhuō
gòng cài
gòng zhì
gòng cí
gòng rèn
gòng shù
gòng jì
gòng duàn
gòng pǐn
gòng wù
gòng zhì
gòng zhī
gòng gǔ
gòng zhāng
gòng yì
gòng zhuàn
gòng kuì
gōng yǎng
gòng pān
gòng xiàn
gōng yìng
gōng diàn
gòng jì
gōng xū
gòng lǐ
gòng guò
gòng xū
gòng jù
gòng chéng
gòng xiǎng
gòng nǐ
gòng nuǎn
gòng fàn
gòng chéng
gòng jiān
gòng xiān
gōng gǎo
gòng zhāo
gòng shì
gòng tōng
gòng chuáng
gōng qiú
gōng liào
gòng shì
gòng fó
gòng xiāo
gòng shàn
gòng huò
gòng tǔ
gòng chēng
gòng xiǎng
gòng zhí
gòng jìn
gòng dài
gòng kuǎn
gòng zhàng
gòng guǒ
gòng bào
gòng sì
gòng fāng
gòng dùn
gòng kuì
gòng yì
gòng fèng
gòng kè
gòng shè
gòng sòng
gòng nǐ
gōng jǐ
gòng bèi
gòng jì
gōng qì
gòng xī
gòng shū
gòng bàn
gòng qì
gòng yì
gòng chàng
gòng zhí
gòng chuáng
gòng fù
gòng sēng
gòng gòng
gōng xiāo
gòng xiǎng
gòng huā
gòng cuàn
gòng yù
yīn zhāo
jiǔ zhāo
qū zhāo
zì zhāo
bǎi zhāo
gōng zhāo
miào zhāo
tè zhāo
jiào zhāo
zhōng zhāo
chǒng zhāo
shū zhāo
fān zhāo
gǎn zhāo
yī zhāo
yào zhāo
yìng zhāo
jiā zhāo
tiāo zhāo
chéng zhāo
dà zhāo
chǔ zhāo
zhēng zhāo
shāng zhāo
féng zhāo
yáng zhāo
jiǎo zhāo
huā zhāo
pǔ zhāo
bèi zhāo
xīn zhāo
tǒng zhāo
xūn zhāo
wǔ zhāo
xì zhāo
shè zhāo
chéng zhāo
gāo zhāo
jīng zhāo
lèi zhāo
ruǎn zhāo
wèi zhāo
bì zhāo
jué zhāo
gòng zhāo
dǎ zhāo
xuǎn zhāo
⒈ 人犯招供。
引《清平山堂话本·简贴和尚》:“既不曾有人来同小娘子吃酒,亦不知付简贴儿来的是何人。打死也只是恁么供招。”
《水浒传》第三回:“如若供招明白,拟罪已定,也须教我父亲知道,方可断决。”
清黄六鸿《福惠全书·刑名·疑狱》:“汝从实供招,免受刑罚。”
⒉ 指书面供词。
引明徐榜《济南纪政·杨化记》:“太守见其情真事确,取供招,解抚臺。”
⒊ 喻指直抒胸臆的文字。
引清王夫之《夕堂永日绪论外编》:“今人昼之所行,夜之所思,耳之所闻,目之所见,特此数者,终日习俗,故自写供招,痛快无蹇涩处。”
向法庭承认罪行。
1. 奉献:供养。供献。供奉。供佛。供职。
2. 祭祀用的东西:供桌。供品。供果。上供。
3. 被审问时在法庭上述说事实:招供。口供。供状。供认。供词。
招读音:zhāo招zhāo(1)(动)本义:打手势叫人来。(2)(动)广告或通知的方式使人来。(3)(动)引来(不好的事物):~苍蝇|~灾。(4)(动)惹;招惹:这孩子爱哭;别 ~他。(5)(动)惹:这孩子真~人喜欢。(6)(Zhāo)姓。招zhāo(动)承认罪行:~供。招zhāo同“着”(zhāo)。