gòng yù
gòng cài
gòng huā
gōng qì
gòng fàn
gòng dài
gòng chàng
gòng gǔ
gòng cuàn
gòng dùn
gòng yì
gōng yìng
gòng gòng
gòng shì
gòng shì
gòng xiǎng
gòng bào
gòng shàn
gòng shù
gòng zhuàng
gòng zhì
gòng jì
gòng nuǎn
gòng zhī
gòng jiǎo
gòng bàn
gòng jù
gòng sì
gōng gǎo
gòng sēng
gòng qì
gòng kuǎn
gòng cí
gòng yì
gòng chéng
gòng zhuàn
gōng yǎng
gòng fèng
gòng lǐ
gòng guò
gòng jiān
gòng zhí
gòng kè
gòng xiǎng
gòng pǐn
gōng jǐ
gòng zhuō
gòng sòng
gòng zhāng
gòng xiàn
gòng xī
gòng wù
gòng shū
gòng kuì
gòng mìng
gòng jìn
gòng chéng
gòng jì
gòng chuáng
gòng fāng
gōng xū
gòng àn
gōng xiāo
gòng fù
gòng nǐ
gòng chuáng
gòng jì
gōng liào
gòng zhí
gòng shàn
gòng shè
gòng xiāo
gòng nǐ
gòng xiān
gòng yì
gòng fó
gōng diàn
gòng kuì
gòng duàn
gòng tōng
gòng pān
gòng huò
gòng rèn
gòng bèi
gòng zhì
gòng tǔ
gòng chēng
gòng guǒ
gòng xū
gòng zhāo
gòng zhàng
gòng xiǎng
gōng qiú
chóu dài
kǔ dài
zhí dài
qiào dài
huān dài
liú dài
dān dài
níng dài
jiāo dài
gěi dài
bù dài
kě dài
zī dài
zhāo dài
cái dài
bīn dài
shǎo dài
bó dài
lì dài
dān dài
nüè dài
yù dài
dān dài
kē dài
juàn dài
shàn dài
lǐ dài
yōu dài
xìng dài
zhī dài
lǎn dài
qià dài
péi dài
nǐ dài
màn dài
xū dài
zhū dài
xìn dài
děng dài
kù dài
gǎn dài
zì dài
cái dài
zuò dài
kě dài
kuī dài
yíng dài
kuān dài
jìng dài
gòng dài
yào dài
zhī dài
jí dài
kàn dài
qīn dài
duì dài
chǔ dài
dāng dài
què dài
kuī dài
xíng dài
hé dài
yǒu dài
shū dài
yǐ dài
shū dài
shǒu dài
hòu dài
piān dài
lěng dài
qī dài
qì dài
bǔ dài
gù dài
běn dài
jí dài
bū dài
jiē dài
guǎn dài
yù dài
chǒng dài
qǐ dài
xiāng dài
kuǎn dài
⒈ 亦作“供偫”。犹款待,招待。
引汉袁康《越绝书·越绝外传春申君》:“﹝李园﹞告女环曰:‘吾辞於春申君,许我明日夕待於离亭。’ 女环曰园 :‘宜先供待之。’”
《太平广记》卷四九〇引唐王洙《东阳夜怪录》:“到此未几,房院疎芜;秀才卒降,无以供待,不垂见怪为幸。”
宋王谠《唐语林·政事上》:“克融兇騃者……欲挫之,则曰:‘所遣工役,当令供偫,速行也。’”
元无名氏《举案齐眉》第二折:“莫不是老嬷嬷欠供待的勤?莫不是小梅香有些的言词蠢?”
《清史稿·礼志十》:“贡使将回国,光禄寺备牲酒果蔬,侍郎就宾馆筵燕,伴送供偫如前。”
1. 奉献:供养。供献。供奉。供佛。供职。
2. 祭祀用的东西:供桌。供品。供果。上供。
3. 被审问时在法庭上述说事实:招供。口供。供状。供认。供词。
待读音:dài,dāi[ dài ]1. 等,等候:待到。待旦。拭目以待。
2. 以某种态度或行为加之于人或事物:对待。招待。待遇。待人接物。
3. 将,要(古典戏曲小说和现代某些方言的用法):正待出门,有人来了。