gòng àn
gòng fù
gòng dài
gòng jì
gòng jù
gòng yì
gòng gǔ
gòng kuì
gòng wù
gòng fàn
gòng dùn
gòng shù
gōng gǎo
gōng yǎng
gòng xū
gòng shàn
gòng sòng
gòng yì
gòng chuáng
gōng qiú
gòng shì
gòng bào
gòng mìng
gòng zhí
gòng zhāng
gòng zhí
gòng chéng
gòng kuì
gòng sì
gòng xiǎng
gòng fó
gòng nuǎn
gòng chēng
gòng fèng
gòng kè
gòng huò
gòng bàn
gòng jìn
gòng chéng
gòng chuáng
gòng bèi
gòng pǐn
gòng jì
gōng xū
gòng rèn
gòng nǐ
gòng zhāo
gòng guò
gòng chàng
gòng gòng
gòng shì
gòng fāng
gòng zhì
gòng nǐ
gòng shū
gòng jiǎo
gòng zhuō
gòng zhì
gōng liào
gòng shè
gòng cuàn
gòng xī
gòng yì
gòng lǐ
gōng diàn
gòng sēng
gòng xiàn
gōng jǐ
gòng zhàng
gòng cí
gòng guǒ
gòng jiān
gòng jì
gòng qì
gòng xiān
gòng zhī
gòng tǔ
gòng cài
gòng shàn
gòng zhuàn
gōng xiāo
gòng kuǎn
gòng xiǎng
gòng xiǎng
gòng tōng
gòng yù
gòng pān
gōng qì
gòng huā
gòng duàn
gòng zhuàng
gōng yìng
gòng xiāo
zàn chàng
sù chàng
chuī chàng
yín chàng
hào chàng
cǎi chàng
gāo chàng
lí chàng
táng chàng
kǎi chàng
chuán chàng
jiǎng chàng
yáng chàng
xīn chàng
dī chàng
piào chàng
gē chàng
diǎn chàng
tí chàng
yàn chàng
kāi chàng
chén chàng
dú chàng
lú chàng
gǎn chàng
huān chàng
zhàn chàng
zhū chàng
qīng chàng
jué chàng
xiǎo chàng
hū chàng
xiān chàng
mán chàng
fān chàng
yǒng chàng
chóng chàng
tuī chàng
fèng chàng
yǐng chàng
chán chàng
liú chàng
qiǎn chàng
jiē chàng
jí chàng
cháo chàng
xiǎo chàng
lì chàng
shuō chàng
yuàn chàng
yán chàng
bài chàng
chóu chàng
hēng chàng
lǐng chàng
fàn chàng
shěn chàng
zhòu chàng
jiù chàng
yōu chàng
shǒu chàng
lún chàng
qí chàng
bān chàng
mài chàng
hè chàng
xuě chàng
suí chàng
zhǔ chàng
jiǎ chàng
ǒu chàng
ōu chàng
zuò chàng
líng chàng
míng chàng
èr chàng
yǎn chàng
yú chàng
sān chàng
jī chàng
gēng chàng
gǔ chàng
yǐn chàng
yě chàng
qiáo chàng
jiāo chàng
gòng chàng
lián chàng
yī chàng
píng chàng
tán chàng
àn chàng
jué chàng
yóng chàng
jǐng chàng
yí chàng
hé chàng
bàn chàng
lǐng chàng
duì chàng
tí chàng
⒈ 卖唱,应召唱曲以供取乐。
引《金瓶梅词话》第十二回:“我前日又不是供唱,我也送人情去。”
《金瓶梅词话》第三二回:“丽春院粉头,供唱递酒,是他的职份。”
1. 奉献:供养。供献。供奉。供佛。供职。
2. 祭祀用的东西:供桌。供品。供果。上供。
3. 被审问时在法庭上述说事实:招供。口供。供状。供认。供词。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。