nǚ gōng
nǚ shēn
nǚ xué
nǚ shén
nǚ gōng
nǚ huā
nǚ qū
nǚ tóng
nǚ zhōng
nǚ zhí
nǚ gōng
nǚ náo
nǚ pú
nǚ sè
nǚ xìng
nǚ qī
nǚ shì
nǚ hái
nǚ é
nǚ yōu
nǚ quán
nǚ yǒu
nǚ dīng
nǚ sūn
nǚ jiāo
nǚ yí
nǚ niáng
nǚ lè
nǚ luó
nǚ huá
nǚ yōu
nǚ jiǔ
nǚ tóu
nǚ biǎo
nǚ shì
nǚ jiè
nǚ xu
nǚ pí
nǚ jué
nǚ shǐ
nǚ shù
nǚ bì
nǚ shǐ
nǚ yuán
nǚ gōng
nǚ yù
nǚ jiā
nǚ láng
nǚ qián
nǚ bì
nǚ wā
nǚ zhēn
nǚ shì
nǚ qiáo
nǚ zhì
nǚ zhí
nǚ xiá
nǚ zhǔ
nǚ chàng
nǚ róng
nǚ líng
nǚ chǒu
nǚ jiān
nǚ dào
nǚ bàn
nǚ hǎo
nǚ kǒu
nǚ měi
nǚ zāi
nǚ xiōng
nǚ jūn
nǚ jì
nǚ xiān
nǚ yīng
nǚ huáng
nǚ hù
nǚ jiàng
nǚ yǎn
nǚ sāng
nǚ wáng
nǚ kē
nǚ niǎo
nǚ yōng
nǚ zhǎn
nǚ gōng
nǚ dì
nǚ láo
nǚ luó
nǚ yīn
nǚ dé
nǚ guó
nǚ lì
nǚ juàn
nǚ liú
nǚ ren
nǚ jiàng
nǚ jì
nǚ zhēn
nǚ ér
nǚ yīng
nǚ rèn
nǚ niè
nǚ kè
nǚ bó
nǚ jiǎo
nǚ wá
nǚ quán
nǚ mèi
nǚ lǘ
nǚ qí
nǚ yāo
nǚ xiù
nǚ qiè
nǚ ér
nǚ wū
nǚ bá
nǚ xū
nǚ xù
nǚ guān
nǚ qiáng
nǚ xū
nǚ kuài
nǚ jiào
nǚ nán
nǚ niú
nǚ chǒng
nǚ guān
nǚ zhēn
nǚ gǔ
nǚ tú
nǚ shī
nǚ shēng
nǚ fū
nǚ zǐ
nǚ zhuāng
nǚ fāng
nǚ shì
zhōng shì
fèng shì
diāo shì
hù shì
qiè shì
cháng shì
bàn sì
cí shì
mén shì
hù shì
piān shì
fù shì
lì shì
liáo shì
wèi shì
qū shì
páng shì
nì shì
jī shì
jiě shì
fú shì
hūn shì
jìn shì
fú shi
huán shì
gòng shì
pín shì
gěi shì
suí shì
jiē shì
huān shì
huàn shì
nǚ shì
liè shì
jìn shì
jiān shì
fú shi
yān shì
chéng shì
cí shì
huān shì
róng shì
fáng shì
péi shì
女侍nǚshì
(1) 旧称女服务员;女招待
英waitress(2) 侍女
英maid⒈ 女的文书侍从人员。
引《宋书·百官志上》:“女侍二人,皆选端正妖丽,执香炉,护衣服,奏事明光殿。”
⒉ 侍女。
引清吴骞《扶风传信录》:“仲仙与姊妹及诸女侍咸在。”
⒊ 女招待。
引鲁迅《书信集·致章廷谦》:“一伙女侍,在店里和饮客大谈文学,思想起来,好不肉麻煞人也。”
侍女。《新唐书.卷一五.礼乐志五》:「请外命妇等应集坛所者听夜行,其应采桑者四人,各有女侍者进筐、钩载之而行。」也作「女给」。
1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”:女人。女士。女流(含轻蔑意)。少(shào )女。
2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。
3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。
侍读音:shì侍shì(动)陪伴侍候:~立。