nǚ xu
nǚ niè
nǚ láo
nǚ nán
nǚ gōng
nǚ quán
nǚ chǒu
nǚ wá
nǚ luó
nǚ bì
nǚ qiáo
nǚ chàng
nǚ zhǎn
nǚ yīng
nǚ shù
nǚ wáng
nǚ huá
nǚ niáng
nǚ bó
nǚ hù
nǚ zhēn
nǚ lè
nǚ shì
nǚ yuán
nǚ sāng
nǚ yōu
nǚ xū
nǚ tóng
nǚ biǎo
nǚ mèi
nǚ qiáng
nǚ xué
nǚ zhēn
nǚ gōng
nǚ hái
nǚ dào
nǚ jiāo
nǚ jiǎo
nǚ zhí
nǚ wā
nǚ lì
nǚ sūn
nǚ zhōng
nǚ dì
nǚ zhí
nǚ kuài
nǚ liú
nǚ tóu
nǚ yù
nǚ shī
nǚ zhì
nǚ yāo
nǚ shǐ
nǚ sè
nǚ láng
nǚ jiān
nǚ jì
nǚ róng
nǚ kē
nǚ bá
nǚ náo
nǚ jiè
nǚ qí
nǚ qū
nǚ gōng
nǚ bàn
nǚ jì
nǚ yīn
nǚ huā
nǚ é
nǚ jūn
nǚ dīng
nǚ jiā
nǚ niǎo
nǚ shēn
nǚ xiān
nǚ wū
nǚ xù
nǚ xiá
nǚ zǐ
nǚ yǒu
nǚ měi
nǚ pí
nǚ ér
nǚ yōng
nǚ qián
nǚ tú
nǚ gōng
nǚ shǐ
nǚ gōng
nǚ shén
nǚ huáng
nǚ jiǔ
nǚ shì
nǚ qiè
nǚ luó
nǚ shì
nǚ guān
nǚ jiào
nǚ zhǔ
nǚ shì
nǚ quán
nǚ kè
nǚ gǔ
nǚ jiàng
nǚ guó
nǚ jiàng
nǚ hǎo
nǚ yí
nǚ zāi
nǚ ér
nǚ pú
nǚ zhuāng
nǚ fāng
nǚ bì
nǚ zhēn
nǚ jué
nǚ rèn
nǚ lǘ
nǚ xiōng
nǚ yǎn
nǚ niú
nǚ dé
nǚ xū
nǚ kǒu
nǚ chǒng
nǚ xìng
nǚ líng
nǚ fū
nǚ guān
nǚ qī
nǚ shēng
nǚ juàn
nǚ ren
nǚ yīng
nǚ xiù
nǚ yōu
réng sūn
dí sūn
ér sūn
zhū sūn
zǐ sūn
āi sūn
dào sūn
xiào sūn
cí sūn
móu sūn
zǔ sūn
zāng sūn
wáng sūn
mò sūn
zhǎng sūn
nǚ sūn
biē sūn
chóng sūn
jiā sūn
yú sūn
wén sūn
ěr sūn
shēng sūn
zhuān sūn
tóng sūn
kūn sūn
réng sūn
zōng sūn
tú sūn
zhì sūn
yā sūn
féng sūn
cáo sūn
huáng sūn
tài sūn
dì sūn
huáng sūn
tāng sūn
tóng sūn
zēng sūn
shù sūn
yǔ sūn
nòng sūn
shì sūn
sì sūn
yí sūn
xuán sūn
yuán sūn
lín sūn
xì sūn
guī sūn
nāo sūn
wáng sūn
shén sūn
hú sūn
jiǎ sūn
lóng sūn
yě sūn
shì sūn
lǐ sūn
mù sūn
gōng sūn
fán sūn
chéng sūn
yìn sūn
wén sūn
mí sūn
liáng sūn
kūn sūn
tiān sūn
lái sūn
rán sūn
zhǒng sūn
yóu sūn
cóng sūn
bù sūn
shì sūn
niè sūn
yáng sūn
gōng sūn
⒈ 孙女。
引《史记·陈丞相世家》:“张负女孙五嫁而夫輒死,人莫敢娶。”
《汉书·张汤传》:“其女孙敬为霍氏外属妇,当相坐。”
颜师古注:“女孙,即今所谓孙女也。”
清赵翼《瓯北诗话·李青莲诗》:“许相公家见招,妻以女孙,便憩息於此。”
称谓。称儿子的女儿。即孙女。
1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”:女人。女士。女流(含轻蔑意)。少(shào )女。
2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。
3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。