xìng qīng
xìng chá
xìng bì
xìng shòu
xìng chàng
xìng mèi
xìng mín
xìng kǒng
xìng qǔ
xìng kuī
xìng nì
xìng huì
xìng duō
xìng dòu
xìng dāng
xìng nìng
xìng tīng
xìng míng
xìng yuàn
xìng zāi
xìng fū
xìng yǒu
xìng lín
xìng xīn
xìng ài
xìng dài
xìng jiāo
xìng zhì
xìng fú
xìng jì
xìng rǔ
xìng jìn
xìng jìn
xìng shǎng
xìng hǎo
xìng jì
xìng cóng
xìng duǎn
xìng cún
xìng gù
xìng shì
xìng xǐ
xìng méng
xìng xìng
xìng rén
xìng cuò
xìng jiā
xìng lái
xìng shèn
xìng lù
xìng qì
xìng shēng
xìng miǎn
xìng jī
xìng ér
xìng chéng
xìng lè
xìng shì
xìng mén
xìng yùn
xìng ēn
⒈ 嬖幸。宠爱狎昵。
引宋王巩《随手杂录》:“上感悟,出所幸嬖尚美人等。”
谓受宠幸。 《南史·梁武烈世子方等传》:“初, 徐妃以嫉妬失宠, 方诸母王氏以冶容倖嬖。”
幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。
嬖读音:bì嬖bì(1)(动)〈书〉宠爱:~爱|~昵。 (2)(动)〈书〉受宠爱:~臣|~妾。(3)(名)受宠爱的人。