xìng jìn
xìng kuī
xìng yǒu
xìng duǎn
xìng chá
xìng ēn
xìng zāi
xìng shēng
xìng lín
xìng jì
xìng xīn
xìng méng
xìng shèn
xìng cuò
xìng jì
xìng chàng
xìng jiāo
xìng jī
xìng tīng
xìng chéng
xìng lái
xìng ér
xìng yùn
xìng lè
xìng mèi
xìng míng
xìng shì
xìng dāng
xìng nìng
xìng shòu
xìng jìn
xìng dòu
xìng rǔ
xìng duō
xìng cóng
xìng qīng
xìng qǔ
xìng kǒng
xìng mén
xìng xǐ
xìng shǎng
xìng nì
xìng shì
xìng fū
xìng gù
xìng qì
xìng miǎn
xìng xìng
xìng rén
xìng hǎo
xìng yuàn
xìng cún
xìng jiā
xìng huì
xìng mín
xìng zhì
xìng lù
xìng fú
xìng bì
xìng dài
xìng ài
kuì rǔ
lù rǔ
yuān rǔ
chǒng rǔ
diàn rǔ
wǔ rǔ
diǎn rǔ
cuò rǔ
chǐ rǔ
diǎn rǔ
jiǒng rǔ
biǎn rǔ
guò rǔ
chī rǔ
jiàn rǔ
qīng rǔ
gòu rǔ
nài rǔ
cuò rǔ
yōu rǔ
wú rǔ
miè rǔ
kùn rǔ
wén rǔ
lì rǔ
huì rǔ
chù rǔ
tà rǔ
chì rǔ
qū rǔ
kuì rǔ
qiǎn rǔ
chī rǔ
bài rǔ
yí rǔ
zhī rǔ
gòu rǔ
zài rǔ
jié rǔ
wǔ rǔ
xū rǔ
è rǔ
dǐ rǔ
xìn rǔ
sǔn rǔ
chǔ rǔ
huǐ rǔ
bài rǔ
wū rǔ
cuàn rǔ
róng rǔ
mà rǔ
cuī rǔ
wū rǔ
wēi rǔ
zhé rǔ
jiàn rǔ
lù rǔ
jǔ rǔ
dùn rǔ
fù rǔ
lún rǔ
xià rǔ
xiàn rǔ
wū rǔ
chuí rǔ
hùn rǔ
shòu rǔ
qú rǔ
shàn rǔ
xiū rǔ
qī rǔ
hē rǔ
zǔn rǔ
màn rǔ
huò rǔ
cuì rǔ
líng rǔ
jié rǔ
cái rǔ
tuò rǔ
qín rǔ
xìng rǔ
ōu rǔ
cuò rǔ
tòng rǔ
wū rǔ
shǒu rǔ
xùn rǔ
líng rǔ
bī rǔ
chuí rǔ
bēi rǔ
láo rǔ
wěi rǔ
qiào rǔ
qì rǔ
qū rǔ
fù rǔ
bàng rǔ
bù rǔ
hē rǔ
chǒu rǔ
zuì rǔ
suì rǔ
líng rǔ
jiǎ rǔ
xì rǔ
dāo rǔ
yōu rǔ
tiǎn rǔ
hán rǔ
fán rǔ
mà rǔ
qīn rǔ
bāo rǔ
⒈ 犹言承蒙。
引唐李翱《感知己赋》序:“翱虽不肖,幸辱梁君所知。君为之言于人,岂非誉歟?谓其有古人之遗风,岂非深歟?”
唐任华《与庾中丞书》:“华自去冬拜謁,偏承眷顾,幸辱以文章见许,以补袞相期,众君子闻之当仁矣。”
幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。