gǔ yì
gǔ jìng
gǔ fǎ
gǔ zhuàn
gǔ dào
gǔ qù
gǔ xī
gǔ yì
gǔ yì
gǔ sōng
gǔ qiào
gǔ dì
gǔ jīn
gǔ xuě
gǔ sè
gǔ zhé
gǔ xī
gǔ kuí
gǔ běn
gǔ zhuāng
gǔ mù
gǔ hú
gǔ jǐn
gǔ jiē
gǔ dàn
gǔ yǔ
gǔ xué
gǔ lóng
gǔ shū
gǔ yún
gǔ jiǎn
gǔ zhòu
gǔ fó
gǔ yuǎn
gǔ guān
gǔ tǔ
gǔ shǐ
gǔ jiǎ
gǔ dé
gǔ kè
gǔ zhuō
gǔ yàn
gǔ yì
gǔ huà
gǔ liè
gǔ fāng
gǔ sè
gǔ chūn
gǔ xǐ
gǔ shì
gǔ yàn
gǔ dàn
gǔ lái
gǔ lǎo
gǔ mào
gǔ mù
gǔ wén
gǔ mén
gǔ chāi
gǔ zhì
gǔ xīn
gǔ qǔ
gǔ pì
gǔ jì
gǔ zhuāng
gǔ yí
gǔ huà
gǔ wù
gǔ zhí
gǔ gǔ
gǔ qín
gǔ wán
gǔ zì
gǔ chū
gǔ pǔ
gǔ tiě
gǔ yì
gǔ cháng
gǔ shī
gǔ shí
gǔ yì
gǔ dù
gǔ mào
gǔ wèi
gǔ bǎn
gǔ qì
gǔ fù
gǔ jǐng
gǔ xùn
gǔ qì
gǔ yùn
gǔ xiàn
gǔ huān
gǔ zì
gǔ lǜ
gǔ dù
gǔ pǔ
gǔ diǎn
gǔ yì
gǔ jiàn
gǔ shī
gǔ zhā
gǔ yě
gǔ xī
gǔ zé
gǔ běi
gǔ chà
gǔ mò
gǔ shù
gǔ jì
gǔ mián
gǔ zhì
gǔ tǐ
gǔ rén
gǔ zhuāng
gǔ cāo
gǔ lěi
gǔ huáng
gǔ lì
gǔ huò
gǔ huáng
gǔ lè
gǔ tóng
gǔ yǎ
gǔ wán
gǔ bèi
gǔ guài
gǔ dài
gǔ rì
gǔ chóu
gǔ ào
gǔ huān
gǔ zǐ
gǔ lǐ
gǔ lín
gǔ wǎng
gǔ jí
gǔ xiān
gǔ jìng
gǔ jīng
gǔ hòu
gǔ zhí
gǔ xùn
gǔ chéng
gǔ zhuī
gǔ miǎo
gǔ zhā
gǔ què
gǔ zhuān
gǔ guó
gǔ hèn
gǔ qián
gǔ mù
gǔ shū
gǔ xiāng
gǔ huà
gǔ dú
gǔ guài
gǔ sè
gǔ yuè
gǔ kē
gǔ xìng
gǔ chǔ
gǔ jiù
gǔ zhēng
gǔ dū
gǔ cí
gǔ fēng
gǔ diào
gǔ shī
gǔ cuò
gǔ yīn
gǔ shì
gǔ chá
gǔ zhě
gǔ dǒng
zhuàn wén
chén wén
mì wén
zhǔ wén
pāo wén
shàng wén
jīng wén
zhū wén
pián wén
zhào wén
pù wén
yùn wén
liè wén
qīng wén
yì wén
ní wén
néng wén
kuí wén
liàn wén
fàn wén
zhá wén
yì wén
tiǎn wén
jǐn wén
gǔ wén
bá wén
xuàn wén
bǐ wén
dān wén
hán wén
táo wén
zhōng wén
xié wén
chuǎn wén
mǎ wén
tiáo wén
guān wén
bǐng wén
diāo wén
guà wén
zhú wén
pàn wén
shā wén
wù wén
rén wén
xù wén
bèi wén
bù wén
fèng wén
biǎn wén
bó wén
jié wén
zhǔ wén
yáo wén
héng wén
xué wén
zhāo wén
gōng wén
huì wén
shān wén
shòu wén
lián wén
bào wén
shī wén
bàng wén
méng wén
qiān wén
hè wén
qiāng wén
qī wén
xīng wén
chī wén
jiù wén
shè wén
pī wén
chī wén
bō wén
sōu wén
xīn wén
wú wén
zhèng wén
chuí wén
yáng wén
hé wén
lǜ wén
guǐ wén
huī wén
jù wén
qián wén
biàn wén
yùn wén
tóu wén
yàn wén
shàn wén
chū wén
fā wén
diāo wén
biǎo wén
léi wén
kè wén
tái wén
shǎo wén
bàng wén
jiǔ wén
yú wén
mào wén
xiè wén
yì wén
guǐ wén
jīn wén
jiā wén
shēn wén
miáo wén
liè wén
yáng wén
xiàn wén
bó wén
qiān wén
zhòu wén
yù wén
lì wén
é wén
fǎ wén
méi wén
zhǎng wén
jiào wén
fù wén
pái wén
yǎn wén
dào wén
shū wén
jié wén
bīng wén
xuǎn wén
tōng wén
lǜ wén
lùn wén
chéng wén
guó wén
huì wén
shuō wén
chóng wén
chéng wén
sī wén
héng wén
lì wén
zhuài wén
zhái wén
wéi wén
yè wén
qióng wén
fàn wén
qí wén
lín wén
duàn wén
lǐ wén
liù wén
bù wén
jì wén
yǎ wén
yǔn wén
qì wén
qíng wén
zhā wén
héng wén
zá wén
yǐn wén
zuǒ wén
duǎn wén
qiú wén
zhī wén
diǎn wén
lì wén
shǒu wén
dòu wén
xiān wén
cè wén
niǎo wén
zhì wén
qí wén
chóng wén
biāo wén
kǎo wén
cǎn wén
yòu wén
diào wén
qīng wén
fēng wén
jùn wén
jù wén
jiǎ wén
gāo wén
niè wén
dà wén
ěr wén
è wén
bèi wén
zhēng wén
zhì wén
lín wén
bǎng wén
qiáng wén
gé wén
fù wén
líng wén
chì wén
kōng wén
yī wén
huí wén
mí wén
bái wén
zhuàn wén
diāo wén
dǎo wén
guǎng wén
shí wén
yì wén
diàn wén
zhōu wén
yōng wén
kān wén
qíng wén
míng wén
zhì wén
shuāng wén
màn wén
qiú wén
lǐ wén
dǎo wén
cí wén
lùn wén
píng wén
zhòu wén
zá wén
běn wén
píng wén
lín wén
yìn wén
míng wén
quán wén
zhēn wén
qín wén
pī wén
xùn wén
yuán wén
wēi wén
duì wén
gòng wén
shàng wén
diǎn wén
jū wén
cuò wén
cì wén
jùn wén
hēi wén
zhú wén
xióng wén
kē wén
diàn wén
xiū wén
shì wén
dōng wén
fēn wén
guó wén
qián wén
diàn wén
jiǎng wén
yōu wén
guān wén
dān wén
zhòu wén
yè wén
jiào wén
bèi wén
huàn wén
fán wén
xié wén
guò wén
yí wén
huán wén
míng wén
pī wén
zhuì wén
hàn wén
lè wén
yīn wén
xiù wén
āi wén
xī wén
shǐ wén
shěng wén
lìng wén
jìng wén
yè wén
táng wén
bāo wén
chéng wén
zhì wén
suān wén
chī wén
古文gǔ wén
1. 上古的文字。泛指甲骨文、金文、籀文和战国时通行于六国的文字。
例宣王太史籀箸(今“著”)大篆十五篇,与古或异。——汉·许慎《说文解字·序》英classical literature;2. 指秦以前的文献典籍。
3. 五四以前的文言文的统称,一般不包括“骈文”
例我们先前的学古文也用同样的方法,教师并不讲解,只要你死读,自己去记住,分析,比较去。——鲁迅《人生识字糊涂始》英prose in the classical literary style;4. 汉朝通行隶书,因此把秦以前的字体叫古文,特指许慎《说文解字》里的古文。
英Chinese script before the Qin Dynasty(221-207B.C.);⒈ 上古的文字。泛指甲骨文、金文、籀文和战国时通行于六国的文字。如《说文》和曹魏时代《三体石经》中所收的古文及历代出土的六国铜器、兵器、货币、玺印、陶器及近年长沙仰天湖楚墓中所发现的竹简上的文字。至唐代则指隶书。
引汉许慎《<说文解字>叙》:“仓頡之初作书,盖依类象形,故谓之文,其后形声相益,即谓之字。文者物象之本,字者言孳乳而寖多也。箸於龙帛谓之书,书者如也。以迄五帝三王之世,改易殊体……及宣王大史籀著大篆十五篇,与古文或异。”
汉许慎《<说文解字>叙》:“秦始皇初兼天下,丞相李斯乃奏同之,罢其不与秦文合者……皆取史籀大篆,或颇省改,所谓小篆者也。是时秦烧灭经书,涤除旧典,大发吏卒,兴戍役,官狱职务緐,初有隶书,以趣约易,而古文由此絶矣。”
《文献通考·经籍四》:“《汉·儒林传》言孔氏有《古文尚书》, 孔安国以今文读之。 《唐·艺文志》有《今文尚书》十三卷,注言玄宗詔集贤学士衞包改古文从今文。然则汉之所谓古文者科斗书,今文者隶书也。”
⒉ 指秦以前的文献典籍。
引《史记·太史公自序》:“年十岁,则诵古文。”
司马贞索隐:“迁及事伏生,是学诵《古文尚书》。 刘氏以为《左传》、《国语》、《系本》等书。是亦名古文也。”
王国维《观堂集林·<史记>所谓古文说》:“故太史公修《史记》时所据古书若《五帝德》,若《帝繫姓》……凡先秦六国遗书非当时写本者皆谓之古文。”
汉许慎《<说文解字>叙》:“其偁《易孟氏》、《书孔氏》、《诗毛氏》……皆古文也。”
段玉裁注:“古书之言古文者有二:一谓‘壁中经籍’,一谓仓頡所製文字。”
⒊ “古文经学”的简称, 汉经学的一派。 《汉书·地理志上》:“太壹山,古文以为终南。参见“古文经学”。
引垂山,古文以为敦物。”
王国维《观堂集林·<汉书>所谓古文说》:“《汉书·艺文志》所録经籍冠以古文二字,若古字者……而《志》於诸《经》外书,皆不著古今字。盖诸《经》之冠以古字者,所以别其家数,非徒以其文字也。六艺於书籍中为最尊,而古文於六艺中又自为一派,於是古文二字遂由书体之名而变为学派之名。故《地理志》於《古文尚书》家説亦单谓之古文。”
⒋ 文体名。原指先秦两汉以来用文言写的散体文,相对六朝骈体而言。后则相对科举应用文体而言。 唐韩愈、宋欧阳修等皆曾大力提倡古文,反对骈骊的文体与文风。
引唐韩愈《题<欧阳生哀辞>后》:“愈之为古文,岂独取其句读不类於今者邪!思古人而不得见,学古道则欲兼通其辞;通其辞者,本志乎古道者也。”
宋陈师道《后山诗话》:“余以古文为三等:周为上,七国次之, 汉为下。”
《二十年目睹之怪现状》第四二回:“只要记得那‘八股’的范围格局,那文章的魄力之厚薄,气机之畅塞,词藻之枯腴,笔杖之灵钝,古文、时文,总是一样的。”
⒌ 泛指文言文。
引鲁迅《三闲集·无声的中国》:“单是文学革新是不够的,因为腐败思想,能用古文做,也能用白话做。”
上古的文字。
古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。
文读音:wén文wén(1)(名)文字;记录语言的符号:中~。(2)(名)文章;作品:美~。(3)(名)文言:半~半白。(4)(名)指社会发展到较高阶段表现出来的状态;~化|~明|~物。(5)(名)旧时指礼节仪式:虚~|繁~缛节。(6)(名)非军事的(跟‘武’相对):~职|~武双全。(7)(形)柔和;不猛烈:~雅|~火。(8)(形)自然界的某些现象:天~|水~。(9)(名)古时称在身上、脸上刺画花纹或字:~身|~了双颊。(旧读wèn)掩饰:~过饰非。(名)关于读书人的:~人。(量)一~不值。姓。