古风


古风的组词


古帝

gǔ dì

古愁

gǔ chóu

古逸

gǔ yì

古棉

gǔ mián

古丸

gǔ wán

古驲

gǔ rì

古调

gǔ diào

古垒

gǔ lěi

古辞

gǔ cí

古训

gǔ xùn

古峭

gǔ qiào

古板

gǔ bǎn

古本

gǔ běn

古辙

gǔ zhé

古人

gǔ rén

古装

gǔ zhuāng

古后

gǔ hòu

古文

gǔ wén

古赋

gǔ fù

古井

gǔ jǐng

古北

gǔ běi

古学

gǔ xué

古礼

gǔ lǐ

古来

gǔ lái

古者

gǔ zhě

古月

gǔ yuè

古字

gǔ zì

古始

gǔ shǐ

古韵

gǔ yùn

古德

gǔ dé

古貌

gǔ mào

古涩

gǔ sè

古异

gǔ yì

古穆

gǔ mù

古宪

gǔ xiàn

古云

gǔ yún

古门

gǔ mén

古法

gǔ fǎ

古懽

gǔ huān

古质

gǔ zhì

古木

gǔ mù

古筝

gǔ zhēng

古风

gǔ fēng

古铜

gǔ tóng

古詩

gǔ shī

古邈

gǔ miǎo

古春

gǔ chūn

古墨

gǔ mò

古柯

gǔ kē

古胡

gǔ hú

古艳

gǔ yàn

古僻

gǔ pì

古老

gǔ lǎo

古篆

gǔ zhuàn

古悫

gǔ què

古常

gǔ cháng

古度

gǔ dù

古执

gǔ zhí

古钗

gǔ chāi

古钱

gǔ qián

古馗

gǔ kuí

古贝

gǔ bèi

古奥

gǔ ào

古冠

gǔ guān

古邑

gǔ yì

古乐

gǔ lè

古稀

gǔ xī

古律

gǔ lǜ

古鉩

gǔ xǐ

古仪

gǔ yí

古方

gǔ fāng

古黄

gǔ huáng

古时

gǔ shí

古自

gǔ zì

古砖

gǔ zhuān

古趣

gǔ qù

古淡

gǔ dàn

古代

gǔ dài

古厝

gǔ cuò

古訓

gǔ xùn

古查

gǔ zhā

古槎

gǔ chá

古驿

gǔ yì

古国

gǔ guó

古劲

gǔ jìng

古香

gǔ xiāng

古松

gǔ sōng

古读

gǔ dú

古迹

gǔ jì

古墓

gǔ mù

古今

gǔ jīn

古董

gǔ dǒng

古冶

gǔ yě

古铁

gǔ tiě

古澹

gǔ dàn

古艺

gǔ yì

古处

gǔ chǔ

古烈

gǔ liè

古樸

gǔ pǔ

古希

gǔ xī

古义

gǔ yì

古健

gǔ jiàn

古龙

gǔ lóng

古隶

gǔ lì

古色

gǔ sè

古往

gǔ wǎng

古曲

gǔ qǔ

古先

gǔ xiān

古子

gǔ zǐ

古典

gǔ diǎn

古音

gǔ yīn

古心

gǔ xīn

古味

gǔ wèi

古成

gǔ chéng

古書

gǔ shū

古昔

gǔ xī

古朴

gǔ pǔ

古追

gǔ zhuī

古假

gǔ jiǎ

古事

gǔ shì

古琴

gǔ qín

古简

gǔ jiǎn

古玩

gǔ wán

古物

gǔ wù

古籀

gǔ zhòu

古妆

gǔ zhuāng

古尸

gǔ shī

古拙

gǔ zhuō

古兴

gǔ xìng

古恠

gǔ guài

古旧

gǔ jiù

古器

gǔ qì

古雪

gǔ xuě

古诗

gǔ shī

古远

gǔ yuǎn

古話

gǔ huà

古蛊

gǔ gǔ

古茂

gǔ mào

古佛

gǔ fó

古楂

gǔ zhā

古道

gǔ dào

古节

gǔ jiē

古刹

gǔ chà

古体

gǔ tǐ

古恨

gǔ hèn

古画

gǔ huà

古镜

gǔ jìng

古操

gǔ cāo

古式

gǔ shì

古气

gǔ qì

古土

gǔ tǔ

古谊

gǔ yì

古书

gǔ shū

古雅

gǔ yǎ

古则

gǔ zé

古都

gǔ dū

古制

gǔ zhì

古货

gǔ huò

古初

gǔ chū

古歰

gǔ sè

古籍

gǔ jí

古锦

gǔ jǐn

古欢

gǔ huān

古皇

gǔ huáng

古戍

gǔ shù

古怪

gǔ guài

古直

gǔ zhí

古话

gǔ huà

古记

gǔ jì

古渡

gǔ dù

古经

gǔ jīng

古谚

gǔ yàn

古语

gǔ yǔ

古裝

gǔ zhuāng

古邻

gǔ lín

古刻

gǔ kè


侈风

chǐ fēng

馋风

chán fēng

冬风

dōng fēng

麦风

mài fēng

逞风

chěng fēng

关风

guān fēng

列风

liè fēng

时风

shí fēng

守风

shǒu fēng

曙风

shǔ fēng

刚风

gāng fēng

熛风

biāo fēng

凉风

liáng fēng

军风

jūn fēng

晓风

xiǎo fēng

泼风

pō fēng

徂风

cú fēng

阳风

yáng fēng

泽风

zé fēng

凌风

líng fēng

三风

sān fēng

英风

yīng fēng

盲风

máng fēng

暴风

bào fēng

幽风

yōu fēng

火风

huǒ fēng

鼓风

gǔ fēng

武风

wǔ fēng

起风

qǐ fēng

驰风

chí fēng

迁风

qiān fēng

正风

zhèng fēng

斗风

dòu fēng

悲风

bēi fēng

迷风

mí fēng

钦风

qīn fēng

鷐风

chén fēng

牌风

pái fēng

阆风

láng fēng

分风

fèn fēng

恒风

héng fēng

反风

fǎn fēng

景风

jǐng fēng

细风

xì fēng

条风

tiáo fēng

五风

wǔ fēng

巽风

xùn fēng

雷风

léi fēng

杨风

yáng fēng

謿风

cháo fēng

尖风

jiān fēng

抟风

tuán fēng

狂风

kuáng fēng

鼻风

bí fēng

寒风

hán fēng

攒风

zǎn fēng

凶风

xiōng fēng

糖风

táng fēng

瘫风

tān fēng

观风

guān fēng

撩风

liáo fēng

顔风

yán fēng

颩风

biāo fēng

惊风

jīng fēng

躲风

duǒ fēng

谈风

tán fēng

飂风

liù fēng

道风

dào fēng

翾风

xuān fēng

啸风

xiào fēng

腊风

là fēng

节风

jié fēng

摇风

yáo fēng

椒风

jiāo fēng

文风

wén fēng

伤风

shāng fēng

秋风

qiū fēng

阴风

yīn fēng

靡风

mí fēng

温风

wēn fēng

行风

xíng fēng

漏风

lòu fēng

干风

gān fēng

季风

jì fēng

撒风

sā fēng

刁风

diāo fēng

台风

tái fēng

拜风

bài fēng

还风

hái fēng

胡风

hú fēng

驭风

yù fēng

云风

yún fēng

摔风

shuāi fēng

趁风

chèn fēng

岚风

lán fēng

屏风

píng fēng

顺风

shùn fēng

西风

xī fēng

天风

tiān fēng

撮风

cuō fēng

青风

qīng fēng

鸿风

hóng fēng

门风

mén fēng

传风

chuán fēng

长风

zhǎng fēng

希风

xī fēng

宣风

xuān fēng

阊风

chāng fēng

轻风

qīng fēng

透风

tòu fēng

痉风

jìng fēng

颠风

diān fēng

趣风

qù fēng

披风

pī fēng

淫风

yín fēng

凯风

kǎi fēng

律风

lǜ fēng

香风

xiāng fēng

盗风

dào fēng

幼风

yòu fēng

察风

chá fēng

暄风

xuān fēng

高风

gāo fēng

扇风

shān fēng

驱风

qū fēng

麻风

má fēng

大风

dà fēng

王风

wáng fēng

当风

dāng fēng

樵风

qiáo fēng

晞风

xī fēng

皇风

huáng fēng

食风

shí fēng

汤风

tāng fēng

男风

nán fēng

熟风

shú fēng

抱风

bào fēng

凭风

píng fēng

常风

cháng fēng

谷风

gǔ fēng

颽风

kǎi fēng

心风

xīn fēng

柳风

liǔ fēng

北风

běi fēng

仙风

xiān fēng

耳风

ěr feng

东风

dōng fēng

浇风

jiāo fēng

冻风

dòng fēng

热风

rè fēng

噫风

yī fēng

相风

xiāng fēng

苹风

píng fēng

箭风

jiàn fēng

蜃风

shèn fēng

炎风

yán fēng

学风

xué fēng

迎风

yíng fēng

疾风

jí fēng

鲜风

xiān fēng

海风

hǎi fēng

恶风

è fēng

乡风

xiāng fēng

歪风

wāi fēng

鞴风

bèi fēng

祛风

qū fēng

鹏风

péng fēng

临风

lín fēng

手风

shǒu fēng

黑风

hēi fēng

南风

nán fēng

上风

shàng fēng

肃风

sù fēng

徽风

huī fēng

游风

yóu fēng

便风

biàn fēng

跑风

pǎo fēng

愈风

yù fēng

头风

tóu fēng

结风

jié fēng

华风

huá fēng

梅风

méi fēng

家风

jiā fēng

民风

mín fēng

乐风

lè fēng

讬风

tuō fēng

憎风

zēng fēng

脐风

qí fēng

整风

zhěng fēng

祭风

jì fēng

阵风

zhèn fēng

楚风

chǔ fēng

豪风

háo fēng

倒风

dào fēng

弊风

bì fēng

丕风

pī fēng

刮风

guā fēng

杀风

shā fēng

义风

yì fēng

飞风

fēi fēng

雅风

yǎ fēng

祥风

xiáng fēng

探风

tàn fēng

善风

shàn fēng

肝风

gān fēng

肠风

cháng fēng

冽风

liè fēng

滔风

tāo fēng

系风

xì fēng

贼风

zéi fēng

习风

xí fēng

竹风

zhú fēng

捆风

kǔn fēng

森风

sēn fēng

嘲风

cháo fēng

贻风

yí fēng

瞭风

liǎo fēng

腥风

xīng fēng

殊风

shū fēng

醺风

xūn fēng

威风

wēi fēng

恩风

ēn fēng

薰风

xūn fēng

冷风

lěng fēng

芳风

fāng fēng

党风

dǎng fēng

魔风

mó fēng

终风

zhōng fēng

含风

hán fēng

仁风

rén fēng

搏风

bó fēng

沓风

tà fēng

严风

yán fēng

隧风

suì fēng

放风

fàng fēng

囊风

náng fēng

送风

sòng fēng

煖风

nuǎn fēng

轮风

lún fēng

搧风

shān fēng

强风

qiáng fēng

避风

bì fēng

人风

rén fēng

九风

jiǔ fēng

雄风

xióng fēng

隙风

xì fēng

邙风

máng fēng

媮风

tōu fēng

晨风

chén fēng

语风

yǔ fēng

逆风

nì fēng

诒风

yí fēng

陆风

lù fēng

凄风

qī fēng

迵风

dòng fēng

扬风

yáng fēng

吟风

yín fēng

韩风

hán fēng

飘风

piāo fēng

融风

róng fēng

考风

kǎo fēng

惠风

huì fēng

招风

zhāo fēng

使风

shǐ fēng

画风

huà fēng

孤风

gū fēng

防风

fáng fēng

谨风

jǐn fēng

酸风

suān fēng

成风

chéng fēng

嘶风

sī fēng

劲风

jìng fēng

朔风

shuò fēng

郑风

zhèng fēng

病风

bìng fēng

帆风

fān fēng

赤风

chì fēng

定风

dìng fēng

湿风

shī fēng

争风

zhēng fēng

霜风

shuāng fēng

喉风

hóu fēng

豳风

bīn fēng

溯风

sù fēng

协风

xié fēng

罡风

gāng fēng

巨风

jù fēng

淩风

líng fēng

采风

cǎi fēng

眼风

yǎn fēng

飓风

jù fēng

颿风

fān fēng

鹰风

yīng fēng

把风

bǎ fēng

蓼风

liǎo fēng

土风

tǔ fēng

搐风

chù fēng

癜风

diàn fēng

讹风

é fēng

背风

bèi fēng

上一组词:公储
下一组词:故二

更多古的组词

古风的意思


词语解释:

古风gǔfēng

(1) 古人之风。指质朴淳古的习尚、气度和文风,也指质朴的生活作风

[.好工具]例这个山村的人衣冠简朴,古风犹存英ancient customs

(2) 诗体名。即古诗、古体诗

英a form of pre-Tang poetry,usu.

引证解释:

⒈ 古人之风。指质朴淳古的习尚、气度和文风。

引《文选·谢惠连<祭古冢文>》:“仰羡古风,为君改卜。”
吕延济注:“《礼记·月令》:‘孟春之月,掩骼埋胔。’此为古风也,谓卜改葬也。”
唐韩愈《王公神道碑铭》:“天子曰:王某之文可思,最宜为誥,有古风。”
宋陆游《游山西村》诗:“簫鼓追随春社近,衣冠简朴古风存。”
金元好问《论诗》诗之二七:“百年纔觉古风迴, 元祐诸人次第来。”
鲁迅《呐喊·明天》:“原来鲁镇是僻静地方,还有些古风:不上一更,大家便都关门睡觉。”

⒉ 诗体的一种。即古体诗。 唐李白有《古风》五十七首。参见“古体诗”。

引宋魏庆之《诗人玉屑·草堂·画山水诗》:“少陵题画山水数诗,其间古风二篇,尤为超絶。”
《警世通言·王娇鸾百年长恨》:“当下娇鸞写就古风一首。”
姚华《论文后编·目录中》:“五七言则体有古今, 齐梁始兆, 唐畅厥风,律诗崛起,谓之近体,其由旧者,则曰古风。”

国语词典:

古人的风尚。

网络解释:

古风 (汉语词语)

古风,一指古代的风俗习惯,多指质朴的生活作风:古风犹存。同时古风也是一种文学载体,唐代以后诗人做古体诗,即称古风。古风只有三类:“歌”、“行”、“吟”例如:《长歌行》,《短歌行》,《白雪歌送武判官归京》,《茅屋为秋风所破歌》等。《诗经》中有十五国风,后人引申把诗歌也称为‘风’。另外,唐代以后诗人们作古体诗,与格律诗相对,往往称之为“古风”或在题目上标明“古风”。
更多风的组词

古风详细解释


读音:gǔ

古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025