古春


古春的组词


古曲

gǔ qǔ

古僻

gǔ pì

古铁

gǔ tiě

古蛊

gǔ gǔ

古迹

gǔ jì

古板

gǔ bǎn

古胡

gǔ hú

古稀

gǔ xī

古老

gǔ lǎo

古装

gǔ zhuāng

古皇

gǔ huáng

古式

gǔ shì

古来

gǔ lái

古始

gǔ shǐ

古后

gǔ hòu

古云

gǔ yún

古恠

gǔ guài

古篆

gǔ zhuàn

古北

gǔ běi

古怪

gǔ guài

古戍

gǔ shù

古棉

gǔ mián

古语

gǔ yǔ

古记

gǔ jì

古驲

gǔ rì

古驿

gǔ yì

古查

gǔ zhā

古奥

gǔ ào

古砖

gǔ zhuān

古筝

gǔ zhēng

古货

gǔ huò

古事

gǔ shì

古简

gǔ jiǎn

古处

gǔ chǔ

古尸

gǔ shī

古都

gǔ dū

古丸

gǔ wán

古色

gǔ sè

古澹

gǔ dàn

古铜

gǔ tóng

古墨

gǔ mò

古辞

gǔ cí

古谊

gǔ yì

古籍

gǔ jí

古味

gǔ wèi

古涩

gǔ sè

古学

gǔ xué

古训

gǔ xùn

古艺

gǔ yì

古执

gǔ zhí

古自

gǔ zì

古字

gǔ zì

古刻

gǔ kè

古道

gǔ dào

古心

gǔ xīn

古兴

gǔ xìng

古悫

gǔ què

古隶

gǔ lì

古柯

gǔ kē

古典

gǔ diǎn

古訓

gǔ xùn

古诗

gǔ shī

古调

gǔ diào

古佛

gǔ fó

古愁

gǔ chóu

古木

gǔ mù

古玩

gǔ wán

古懽

gǔ huān

古拙

gǔ zhuō

古体

gǔ tǐ

古楂

gǔ zhā

古邈

gǔ miǎo

古劲

gǔ jìng

古厝

gǔ cuò

古法

gǔ fǎ

古钗

gǔ chāi

古仪

gǔ yí

古义

gǔ yì

古龙

gǔ lóng

古鉩

gǔ xǐ

古钱

gǔ qián

古先

gǔ xiān

古雪

gǔ xuě

古辙

gǔ zhé

古往

gǔ wǎng

古春

gǔ chūn

古器

gǔ qì

古操

gǔ cāo

古趣

gǔ qù

古井

gǔ jǐng

古镜

gǔ jìng

古刹

gǔ chà

古画

gǔ huà

古初

gǔ chū

古异

gǔ yì

古馗

gǔ kuí

古穆

gǔ mù

古槎

gǔ chá

古方

gǔ fāng

古乐

gǔ lè

古经

gǔ jīng

古烈

gǔ liè

古代

gǔ dài

古松

gǔ sōng

古欢

gǔ huān

古假

gǔ jiǎ

古本

gǔ běn

古子

gǔ zǐ

古冶

gǔ yě

古成

gǔ chéng

古土

gǔ tǔ

古健

gǔ jiàn

古文

gǔ wén

古峭

gǔ qiào

古书

gǔ shū

古质

gǔ zhì

古音

gǔ yīn

古国

gǔ guó

古朴

gǔ pǔ

古茂

gǔ mào

古希

gǔ xī

古邻

gǔ lín

古逸

gǔ yì

古话

gǔ huà

古詩

gǔ shī

古董

gǔ dǒng

古赋

gǔ fù

古妆

gǔ zhuāng

古节

gǔ jiē

古宪

gǔ xiàn

古恨

gǔ hèn

古話

gǔ huà

古追

gǔ zhuī

古读

gǔ dú

古籀

gǔ zhòu

古者

gǔ zhě

古月

gǔ yuè

古今

gǔ jīn

古门

gǔ mén

古垒

gǔ lěi

古琴

gǔ qín

古雅

gǔ yǎ

古制

gǔ zhì

古风

gǔ fēng

古墓

gǔ mù

古贝

gǔ bèi

古物

gǔ wù

古昔

gǔ xī

古礼

gǔ lǐ

古时

gǔ shí

古直

gǔ zhí

古人

gǔ rén

古樸

gǔ pǔ

古常

gǔ cháng

古渡

gǔ dù

古歰

gǔ sè

古帝

gǔ dì

古冠

gǔ guān

古谚

gǔ yàn

古远

gǔ yuǎn

古黄

gǔ huáng

古德

gǔ dé

古香

gǔ xiāng

古旧

gǔ jiù

古裝

gǔ zhuāng

古貌

gǔ mào

古韵

gǔ yùn

古淡

gǔ dàn

古则

gǔ zé

古邑

gǔ yì

古艳

gǔ yàn

古锦

gǔ jǐn

古气

gǔ qì

古律

gǔ lǜ

古度

gǔ dù

古書

gǔ shū


王春

wáng chūn

逢春

féng chūn

嚎春

háo chūn

酣春

hān chūn

开春

kāi chūn

陽春

yáng chūn

拜春

bài chūn

阳春

yáng chūn

立春

lì chūn

交春

jiāo chūn

小春

xiǎo chūn

建春

jiàn chūn

发春

fā chūn

跨春

kuà chūn

莺春

yīng chūn

初春

chū chūn

访春

fǎng chūn

讨春

tǎo chūn

旁春

páng chūn

红春

hóng chūn

卖春

mài chūn

叫春

jiào chūn

幕春

mù chūn

荒春

huāng chūn

驻春

zhù chūn

接春

jiē chūn

早春

zǎo chūn

大春

dà chūn

杪春

miǎo chūn

富春

fù chūn

季春

jì chūn

上春

shàng chūn

买春

mǎi chūn

始春

shǐ chūn

盛春

shèng chūn

括春

kuò chūn

赏春

shǎng chūn

司春

sī chūn

惜春

xī chūn

破春

pò chūn

线春

xiàn chūn

献春

xiàn chūn

觅春

mì chūn

鞭春

biān chūn

丽春

lì chūn

晩春

wǎn chūn

寒春

hán chūn

仲春

zhòng chūn

芳春

fāng chūn

嬉春

xī chūn

打春

dǎ chūn

押春

yā chūn

深春

shēn chūn

陶春

táo chūn

啃春

kěn chūn

暗春

àn chūn

赌春

dǔ chūn

恒春

héng chūn

新春

xīn chūn

晚春

wǎn chūn

烧春

shāo chūn

九春

jiǔ chūn

放春

fàng chūn

试春

shì chūn

寻春

xún chūn

老春

lǎo chūn

暮春

mù chūn

班春

bān chūn

连春

lián chūn

残春

cán chūn

熙春

xī chūn

三春

sān chūn

游春

yóu chūn

浅春

qiǎn chūn

含春

hán chūn

报春

bào chūn

中春

zhōng chūn

開春

kāi chūn

年春

nián chūn

宜春

yí chūn

末春

mò chūn

烟春

yān chūn

莫春

mò chūn

思春

sī chūn

回春

huí chūn

轻春

qīng chūn

韶春

sháo chūn

临春

lín chūn

首春

shǒu chūn

青春

qīng chūn

惊春

jīng chūn

火春

huǒ chūn

犂春

lí chūn

进春

jìn chūn

送春

sòng chūn

分春

fēn chūn

争春

zhēng chūn

古春

gǔ chūn

来春

lái chūn

借春

jiè chūn

行春

xíng chūn

赤春

chì chūn

万春

wàn chūn

禁春

jìn chūn

余春

yú chūn

长春

cháng chūn

筛春

shāi chūn

殿春

diàn chūn

踏春

tà chūn

夜春

yè chūn

伤春

shāng chūn

孟春

mèng chūn

秀春

xiù chūn

探春

tàn chūn

弄春

nòng chūn

平春

píng chūn

次春

cì chūn

饯春

jiàn chūn

上一组词:骨笄
下一组词:海潮

更多古的组词

古春的意思


词语解释:

指春天。春自古而然,故称。

引证解释:

⒈ 指春天。春自古而然,故称。

引唐李贺《兰香神女庙三月中作》诗:“古春年年在,闲緑摇霞云。”
金元好问《缑山置酒》诗:“灵宫肃清晓,细柏含古春。”
明高启《圣姑庙》诗:“花落閒祠谢古春,蕙幃瑶席掩香尘。”

网络解释:

古春 (汉语词汇)

古春是汉语词汇,拼音是gǔ chūn,指春天。
更多春的组词

古春详细解释


读音:gǔ

古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。

读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025