yǎ kuàng
qǐ kuàng
lái kuàng
lài kuàng
lǎo kuàng
zì kuàng
còu kuàng
chē kuàng
zhì kuàng
wú kuàng
ā kuàng
pì kuàng
kè kuàng
hǎi kuàng
gài kuàng
xíng kuàng
lǚ kuàng
huàn kuàng
bǐ kuàng
dāi kuàng
biāo kuàng
hé kuàng
sài kuàng
cǎn kuàng
jǐng kuàng
shì kuàng
shì kuàng
bìng kuàng
wèi kuàng
zhàn kuàng
qiě kuàng
xiàn kuàng
yì kuàng
jiā kuàng
shèng kuàng
jìng kuàng
dé kuàng
shí kuàng
pín kuàng
dìng kuàng
jiǎn kuàng
ér kuàng
jìn kuàng
bǐ kuàng
qīng kuàng
zhuàng kuàng
jiǒng kuàng
gù kuàng
yōu kuàng
qíng kuàng
shèng kuàng
shì kuàng
guān kuàng
bào kuàng
xīng kuàng
zhǔn kuàng
xiāng kuàng
⒈ 犹何况。
引《后汉书·爰延传》:“夫以光武之圣德, 严光之高贤,君臣合道,尚降此变,岂况陛下今所亲幸,以贱为贵,以卑为尊哉?”
《三国志·吴志·诸葛恪传》:“至于子张、子路、子贡等七十之徒,亚圣之德,然犹各有所短, 师辟由喭, 赐不受命,岂况下此而无所闕?”
晋葛洪《抱朴子·勗学》:“夫童謡犹助圣人之耳目,岂况《坟》《索》之弘博哉?”
1. 助词,表示反诘(a.哪里,如何,怎么,如“岂敢”,“岂堪”,“岂可”,“岂有此理”;b.难道,如“岂非”,“岂不”,“岂有意乎”)。
况读音:kuàng况kuàng(1)(名)情形:情~|状~|近~。(2)(动)比方:比~|以古~今。(3)(kuànɡ)姓。况kuàng〈书〉况且;何况。