yǎ liú
yǎ jiàn
yǎ cí
yǎ sī
yǎ jìng
yǎ liàng
yǎ liàn
yǎ jù
yǎ fàng
yǎ zhi
yǎ zé
yǎ lùn
yǎ qì
yǎ xìng
yǎ dí
yǎ míng
yǎ liàng
yǎ yì
yǎ qù
yǎ lǜ
yǎ rú
yǎ shí
yǎ nòng
yǎ sè
yǎ ài
yǎ zé
yǎ wén
yǎ jiù
yǎ chuī
yǎ lì
yǎ gào
yǎ gē
yǎ yì
yǎ zhèng
yǎ huì
yǎ huái
yǎ huán
yǎ mù
yǎ guān
yǎ dàn
yǎ yǎ
yǎ wěi
yǎ hòu
yǎ qǔ
yǎ jiàn
yǎ yé
yǎ wán
yǎ liàn
yǎ chǎng
yǎ nú
yǎ nǚ
yǎ bào
yǎ qiē
yǎ dào
yǎ xián
yǎ guì
yǎ cuì
yǎ lǜ
yǎ sù
yǎ piān
yǎ kuàng
yǎ yùn
yǎ móu
yǎ dàn
yǎ yì
yǎ shì
yǎ rán
yǎ chún
yǎ dàn
yǎ fēng
yǎ cí
yǎ jié
yǎ qíng
yǎ cái
yǎ mù
yǎ shí
yǎ yǒng
yǎ sháo
yǎ wàng
yǎ cái
yǎ cāo
yǎ hào
yǎ qì
yǎ chún
yǎ zé
yǎ gǔ
yǎ yuān
yǎ jiān
yǎ měi
yǎ shàng
yǎ shēn
yǎ zhú
yǎ jiào
yǎ wǔ
yǎ dá
yǎ xiù
yǎ yì
yǎ yóu
yǎ gù
yǎ dé
yǎ huà
yǎ wēi
yǎ jié
yǎ róng
yǎ gé
yǎ gǔ
yǎ qīng
yǎ shǔ
yǎ mìng
yǎ qiào
yǎ jìng
yā piàn
yǎ sú
yǎ diǎn
yǎ liàn
pì kuàng
lǎo kuàng
sài kuàng
shí kuàng
bào kuàng
lái kuàng
zhàn kuàng
cǎn kuàng
yì kuàng
jiā kuàng
huàn kuàng
jiǎn kuàng
zhuàng kuàng
shèng kuàng
shì kuàng
zhì kuàng
bǐ kuàng
xíng kuàng
còu kuàng
gài kuàng
gù kuàng
lài kuàng
zì kuàng
guān kuàng
biāo kuàng
jìng kuàng
xiāng kuàng
wú kuàng
shì kuàng
dāi kuàng
hé kuàng
xīng kuàng
jìn kuàng
shì kuàng
qíng kuàng
shèng kuàng
xiàn kuàng
ā kuàng
lǚ kuàng
hǎi kuàng
bǐ kuàng
kè kuàng
ér kuàng
yōu kuàng
dé kuàng
bìng kuàng
dìng kuàng
jiǒng kuàng
wèi kuàng
qǐ kuàng
jǐng kuàng
qīng kuàng
qiě kuàng
yǎ kuàng
pín kuàng
zhǔn kuàng
chē kuàng
⒈ 美好的赐予。况,通“貺”。 《后汉书·臧洪传》:“﹝袁绍﹞使洪邑人陈琳以书譬洪,示其祸福,责以恩义。按,此指赐书。
引洪答曰:‘……前日不遗,比辱雅况,述叙祸福,公私切至。’”
⒉ 风雅之情。
引明孙柚《琴心记·挑动春心》:“高才幸遇,雅况难通,怎得临身,使奴默覬。”
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
况读音:kuàng况kuàng(1)(名)情形:情~|状~|近~。(2)(动)比方:比~|以古~今。(3)(kuànɡ)姓。况kuàng〈书〉况且;何况。